LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 149

nhất cô có thể đáp trả ơn bà. Thật không may, cô biết bà đã sai.
Chẳng có lý do gì cô phải kiên nhẫn với Christopher khi mà hắn
không hề muốn cô lai vãng trong nhà.

Gillian hiểu ý nghĩ đó sẽ nhấn chìm mình trong rắc rối, nhưng
cô không còn đủ sức gắng chịu đau đớn được nữa. Cô khó lòng
tỉnh táo.

“Tên bà là gì, thưa phu nhân?”, cô gắng hỏi bằng chút sức lực
cuối cùng.

“Berengaria, con gái ạ.”

“Cô ấy không ở đây.”

Christopher luồn tay vuốt mớ tóc trên đầu và thất vọng thở hắt
ra. Hắn quay sang Colin. “Cậu đã tìm hết các nơi chưa?”

“Rồi. Chẳng có dấu hiệu nào.”

“Vậy chúng ta sang phía bắc. Có lẽ trong đêm cô ấy đã mất
phương hướng.”

“Chris, binh sĩ mệt rồi. Ta nên để họ nghỉ ngơi ít phút...”
Christopher vươn tay kéo Colin lại gần. “Vợ ta đang lang thang
ngoài này, có lẽ sắp bị chết cóng, hoặc còn tệ hơn, vậy mà cậu
nhắc đến chuyện mệt mỏi hả?”, hắn rít lên. “Chết tiệt, Colin, ta
không muốn cô ấy phải chịu thêm đau khổ vì sự ngu ngốc của
ta!” Hắn đẩy gã anh vợ ra. “Về đi, nếu ngươi thích. Ta sẽ tự tìm.”

Hắn nghe tiếng bước chân Colin đi xa, sau đó lại nghe gã truyền
lệnh. Christopher tung mình lên yên và nhờ giọng nói của Jason
dẫn đường. Hai ngày. Đã hai ngày dài tìm kiếm vô vọng. Gillian
hẳn không đi về phương bắc. Chắc chắn thế, ngay cả nếu cô ấy
biết Scotland nằm ở phương bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.