LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 161

phù thủy chắc chắn là những người duy nhất sở hữu loại chăn
mọc tay.

Lần đầu tiên trong nhiều ngày qua, cô bắt đầu cảm thấy bình
yên thực sự. Điều này không phải cách giải thoát mà cô hằng
mong mỏi, nhưng hiện tại nó cũng khá tốt rồi.

“Bà biết không”, cô mạo muội nói, “con từng mơ được giải
thoát?”.

“Thế à?”

Giọng Berengaria nghe khàn đục hơn. Gillian tự hứa với lòng cô
sẽ đứng dậy và lấy chút gì đó cho người phụ nữ này uống ngay
khi cô khỏe lại.

“Vâng”, Gillian đáp. “Đặc biệt khi cha hét vào mặt con.

Ông ấy thường như vậy. Nhiều lần con nghĩ đó là thú vui lớn
của ông khi giận dữ, khoái trá nhìn con cuộn mình lại và hả hê
khi dùng đòn roi. Con càng sợ hơn khi ông quát lên để gây chú ý,
lúc ông la mắng, con thường hình dung những vết thương rồi sẽ
tệ ra sao”, cô ngập ngừng, “Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, nỗi
đau vẫn luôn tệ hơn so với con tưởng tượng”.

“Chúa nguyền rủa linh hồn lão xuống địa ngục.” Gillian gật đầu,
nghĩ rằng những lời lẽ đó hơi khắc nghiệt để một phụ nữ lớn
tuổi thốt lên, nhưng cô đồng ý.

“Sau đó, con nằm mơ. Bà biết không, con nghĩ con có trí tưởng
tượng rất tốt, nếu kể lại chuyện đó.”

“Ta khẳng định mình đồng ý với cô.”

“Con sẽ kể cho bà nghe về vị cứu tinh của con nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.