LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 162

“Ồ, kể đi nào.”

Giọng điệu Berengaria nghe rất khô khan. Có lẽ bà đã nghe quá
nhiều người hầu lảm nhảm về các giấc mơ của họ đến độ không
nuốt nổi thêm nữa.

“Anh ấy cao, tóc vàng”, Gillian kể, “dịu dàng đến nỗi chỉ cần nghĩ
tới lòng tốt của anh ấy cũng khiến con bật khóc. Anh ấy sẽ xuất
hiện giữa lâu đài đúng lúc cha đang giơ tay định đánh con, và
anh ấy sẽ buộc ông phải dừng lại. Rồi chàng hiệp sĩ đó sẽ nhẹ
nhàng cầu hôn con. Anh ấy trầm lặng và kiên nhẫn, không bao
giờ làm con giật mình, không bao giờ khiến con sợ hãi. Anh ấy
sẽ hiểu rằng con cần sự nhẹ nhàng và thấu hiểu. Anh luôn hỏi
và chiều theo theo ý con trong mọi chuyện, không bao giờ làm
con tổn thương”.

“Và cô sẽ hà hiếp anh ta suốt nhiều đêm chứ gì”, Berengaria dấm
dứ.

Lời lẽ của Berengaria như đang trêu đùa, cô bật cười. “Thỉnh
thoảng thôi, con nghĩ vậy.”

“Thế Blackmour không hề phù hợp với hình mẫu của cô, phải
không?”

Gillian do dự. Berengaria bắt đầu gầm gừ những âm điệu cộc cằn
và khó chịu hệt như Christopher.

“Cơn cảm lạnh đang khiến giọng bà tồi tệ hơn rất nhiều, phải
không ạ?”, Gillian hỏi. “Con có nên lấy gì đó cho bà không?”

“Không”, Berengaria ngắt lời, “cô chưa trả lời câu hỏi của ta”.

“Con nghĩ bà thích Christopher”, Gillian vặn mình, hơi đau
nhức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.