LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 164

“Không nên nghe hầu gái tán chuyện”, cái chăn quả quyết. “Ừ, ta
biết chứ, nhưng lần này đó là sự thật. Và ngươi hiểu tại sao ta
không chịu nổi ý nghĩ phải quay về bên cha rồi đấy.”

“Ừm, cô gái, ta hiểu.”

“Ông sẽ giết chết ta nếu thấy ta trở về.”

“Ta biết, Gillian”, cái chăn khẽ khàng đáp lại.

“Vì vậy”, Gillian tiếp tục câu chuyện, “Ta nghĩ nếu mình có thể
sinh cho Christopher một người thừa kế, ngài ấy sẽ không đuổi
ta đi. Chỉ hy vọng ngài sẽ giữ ta bên cạnh như một ả đầy tớ hay
gì cũng được. Ta hiểu mình rất độc ác khi muốn ép buộc ngài,
nhưng ta không giỏi thu hút sự chú ý. Ta không nghĩ ngài ấy sẽ
bực bội khi phải gọi thứ phế thải nhỏ nhoi như ta đến để có một
đứa con”.

“Không, Gillian, hắn không làm vậy.”

“Ta không rõ mình đã gom được bao nhiêu can đảm để bước qua
cửa nhà Alice. Christopher ném ta khỏi lâu đài trước khi ta kịp
giải thích.”

Cái chăn gọi lãnh chúa của cô bằng vài danh từ rất không thiện
cảm.

“Ta thực sự không thể trách ngài ấy”, cô nói. “Ta nghĩ ngài ấy bị
tổn thương sâu sắc và ta hiểu cảm giác đó là thế nào. Ta chưa
từng tin bất kỳ ai bên cạnh mình ngoài William, ngươi biết
không? Có lẽ Christopher đã bị lừa dối. Chẳng dễ dàng tin ai một
khi từng bị phản bội.”

Cái chăn im lặng một lúc lâu, rồi hắng giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.