LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 187

Không chút cảnh báo, một tấm thân cứng cáp tựa vào lưng cô.
Đôi cánh tay vòng qua eo cô, bàn tay vỗ bờ tường với một âm
thanh sắc nét làm cô giật mình.

“Sao cô cứ chạy trốn ta?”, giọng trầm vang lên. “Gillian, ta sẽ
không van nài! Ta đã dành ba năm trong cuộc đời mình để xin
xỏ và ta sẽ không lặp lại nữa.”

Gillian thở sâu và kéo tay áo lau nước mắt để che giấu bằng
chứng của nỗi đau.

“Ngài vẫn đuổi tôi đi.”

“Một lần!”, hắn gào lên. “Ta đã làm thế một lần và ta đã sai!”

Hắn nắm bả vai xoay cô lại đối diện với mình. Vẻ mặt hết sức
nghiêm nghị. Gillian tựa vào tường. Christopher nghiêng người
theo, không cho phép vợ mình có cơ hội bỏ chạy.

“Nhưng ngài vẫn giữ ý định đuổi tôi đi”, cô thốt lên khốn khổ.

“Vẫn đuổi cô ư?”, hắn hỏi lại. “Tại sao ta phải đuổi cô?”

“Nếu ai biết được lý do, thì đó chính là ngài.”

“Có lẽ cô nên giải thích cho ta”, hắn nói với thái độ bị kích động
mãnh liệt, “vì cô có vẻ biết rõ hơn”.

“Ngài chưa bao giờ muốn cuộc hôn nhân này”, cô buột miệng,
cúi gằm đến độ chiếc cằm ép vào ngực như muốn khoan thủng
nó. “Cha tôi không thể ép buộc ngài, tôi càng không. Vì sao ngài
cưới tôi, tôi không biết, bởi tôi chẳng mang lại ích lợi gì cho ngài.
Và bây giờ, ngài nhận ra mình đã sai. Có phải vậy không, lãnh
chúa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.