LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 24

“Con ranh thối tha”, Colin thở dốc. Gã loạng choạng rướn về phía
cô, vẫn gập người lại.

Gillian nhảy lùi ra sau phòng thủ nhưng chẳng may giẫm chân
lên gấu váy, làm thanh kiếm nặng nề rớt xuống sàn. Ngoài tầm
với của cô. Gillian thét lên sợ hãi vì đã để mất lợi thế. Cô biết khó
lòng lấy lại lưỡi kiếm trước khi bị Colin tóm được. Vì vậy, cô thực
hiện động tác duy nhất mà cô biết:

cúi đầu và co rúm người, chờ đợi trận đòn tới tấp.

“Nhặt kiếm lên, mau”, Colin nói, thở dốc. “Ta không có lòng dạ
nào đi đánh phụ nữ. Như đã nói, ta muốn đi trước khi sắp lãng
phí cả buổi sáng. Ngôi nhà của cha cô còn kém thân thiện hơn
căn lều trại đầy ắp kẻ ngoại đạo. Ta chắc rằng cô cũng muốn rời
khỏi nơi này như ta.”

Gillian sững người, hầu như không tin vào tai mình. Khi không
cảm nhận tiếng vút gió thổi đến, cô ngẩng đầu xem Colin đang
làm gì. Gã nhìn chằm chằm vào cô, nhưng hai tay vẫn nắm chặt
lấy đùi. Chúng không thể nắm chặt ở vị trí cao hơn, thứ mà,
theo cô nghĩ, nên được chăm sóc kỹ thêm.

“Ta bảo quấn thanh kiếm của cô lại, cô gái.” Colin đứng thẳng
dậy rồi khập khiễng đi tới chỗ chiếc rương và nhìn vào trong.
“Chọn những bộ đầm nào đây? Thật không có cái nào phù hợp
với khiếu thẩm mỹ khó tính của cô à?”

Gillian không thốt nổi câu trả lời. Colin không tấn công cô. Quả
thực, gã dường như đã quên mất lời lăng mạ ban nãy. Cô nhìn gã
và chẳng chút nghi ngờ về việc đã làm tổn thương thân thể gã
nhiều hơn là niềm kiêu hãnh, còn gã thì không đáp trả gì cả?
Chẳng một chút nào so với sự trừng phạt của cha dành cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.