LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 28

R

CHƯƠNG 2

ồng xứ Blackmour đang ngồi trên một chiếc ghế bên trong
phòng ngủ, đôi chân gác lên ghế đẩu và nguyền rủa kẻ đã

chế ra rượu. Thánh thần ơi, đó là thuốc độc! Hắn gõ gõ bàn tay
vào cái đầu đang đau âm ỉ. Hắn thề là lòng bàn chân cũng đang
đau dai dẳng nhưng lại không thực sự chắc chắn khi mà phần cơ
thể từ đầu gối trở xuống hiện tại chẳng còn bất cứ cảm giác gì.

Hắn mân mê cuộn giấy da trong tay, sau đó gạt sang bên, không
buồn để ý đến nó nữa. Chẳng phải vì không thể nhớ từng lời
từng chữ chết tiệt được viết trong đó. Hắn nhắm mắt và
nghiêng đầu tựa vào thành ghế, để những từ ngữ trôi nổi trong
tâm trí mình.

Ta, William xứ Warewick, gửi lời chào đến Christopher xứ
Blackmour. Thời gian không còn nhiều, bạn ta à, vì ta biết bản thân
mình sắp đến hồi kết cuộc đời. Ta hy vọng cậu vẫn còn nhớ lời thề
đã hứa trong trường hợp ta qua đời. Cậu là người duy nhất ta tin
tưởng có đủ khả năng, Christopher, và ta cầu xin cậu đừng làm ta
thất vọng. Nhân danh danh dự, hãy giữ vững lời thề ấy, chăm sóc
người mà ta không thể chăm sóc được nữa. Chúa ban phúc lành cho
thiện tâm của cậu.

Thân bút, ngày mùng Bốn tháng Tư, năm 1248 theo lịch Cơ Đốc.

William đã viết những dòng này cách đây một năm. Khi ấy,
Christopher nghĩ rằng William chỉ đang chìm đắm trong nỗi lo
lắng xa xôi và tưởng tượng viễn cảnh ra đi của mình. Với cơn
đau đầu gần như sắp chết lúc này, Christopher có thể hiểu được
cảm giác đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.