LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 32

cằn cỗi và đáng thương nhất mà hắn từng thấy. Thêm vào đó, cô
ta khiếm khuyết vẻ đẹp, đó là lý do Warewick không thể đóng
gói con gái lão rồi gửi ngay đến tu viện từ nhiều năm trước.
Không, chẳng nhà thờ nào chịu nhận một người như vậy. Trong
mắt họ, cô hoàn toàn chẳng có giá trị gì.

Christopher chửi đổng. Làm như hắn quan tâm bọn họ nghĩ gì
về cô gái đó vậy! Có lẽ nhà thờ còn lý do khác để không nhận cô
ta. Họ muốn gì ở một thiếu nữ không tiền không sắc chứ?

Hắn sải bước qua dãy hành lang, chẳng muốn làm gì khác ngoài
việc dứt khỏi mớ suy nghĩ của mình. Hắn đã thực hiện lời hứa
danh dự bằng cách gửi lời cầu thân đến cô. Hắn sẽ cưới cô, bảo
vệ cô dưới cái tên gia tộc mình. Lời hứa của hắn đã hoàn thành
và giờ đây hắn có thể giải phóng đầu óc để nghĩ tới những
chuyện khác.

Không hề được cảnh báo, hắn va ống quyển vào băng ghế và khò
khè mắng mỏ.

“Ai đặt cái này ở đây?”, hắn gầm lên.

“Xin thứ lỗi, thưa đức ngài”, giọng nữ rụt rè đáp lời. “Tôi dời nó
đi để lau sạch lò sưởi mà quên trả về chỗ cũ.”

“Đừng quên nữa”, Christopher gầm gừ, bước đều qua đống bấc,
thận trọng di chuyển. Ống quyển hắn lúc này nhức nhối mãnh
liệt hơn niềm kiêu hãnh nhiều.

Một làn gió lạnh phả vào mặt khi hắn rời khỏi hành lang. Rõ
ràng nó giúp đầu óc hắn tỉnh táo hơn so với cốc rượu ủ của
Jason. Hắn chuyển mình sang băng ghế dài, ngồi gần cánh cửa
lớn trong đại sảnh, dò dẫm nó một cách kín đáo bằng cái chân
không bị thương. Sau khi thăm dò thành công, hắn ngồi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.