LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 416

Cô chạy vào đại sảnh, xuống bậc thềm, ngang qua Colin và Jason
hướng vào cánh cổng sân trong. Khung lưới sắt đã hạ xuống. Cô
ngoảnh đầu nhìn Đội trưởng Ranulf, người đứng trên lan can.

“Mở ra”, cô hạ lệnh.

“Bây giờ sao, thưa phu nhân, thật không sáng suốt...”

“Làm ngay!”, cô quát to. “Với tư cách Phu nhân Blackmour, ta ra
lệnh ngươi mở ngay cái cổng khốn kiếp này ra!”

Gã do dự.

“Mở cổng!”, cô hét lên. “Mở ra mau, đồ ngu, để ta đi!” Gã đàn ông
thực sự giật mình và nếu vào lúc nào đó khác cô có thể sẽ buồn
cười vì biểu hiện của gã. Có lẽ rốt cuộc cô đã trở thành một con
rồng cái.

Cánh cổng trượt lên. Trong nhất thời, Gillian đang nhìn chằm
chằm điên dại vào các gai gỗ bịt sắt, rồi cô khóc nức nở và không
thể nhìn thấy chúng nữa khi chúng ẩn vào khe cổng. Tại sao
không ai chịu nói với cô?

Thời điểm song sắt nâng lên đủ cao, cô lao mình về phía trước
và bắt đầu chạy. Chẳng hiểu mọi người từ đâu đổ ùa vào, cô
không biết, nhưng khó lòng mà tiến lên. Cô xô đẩy và chiến đấu
để thoát khỏi sân, cố gắng ra được ngoài cổng. Cô nghe tiếng
Colin và Jason gọi tên mình, nhưng lờ đi bọn họ.

Quá nhanh, cô nhận ra Colin nắm cánh tay và ngăn cản mình
bước tới, nhưng cô kiên quyết cắm đầu tiến về phía trước mau
hơn.

“Gillian, thôi đi”, Colin nài nỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.