LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 439

“Tôi có nên gọi Phu nhân Gillian không?”, Jason hỏi. Christopher
lắc đầu. Gillian có thể thề rằng má hắn đang ướt. Có lẽ vì hắn
quá kiệt sức sau những quăng quật phải chịu, hoặc đã khóc vì
nỗi đau do cô gây ra.

“Không”, giọng Christopher thì thào. “Đó là điều cuối cùng ta
muốn cậu làm.”

Gillian quay đi. Cô rón rén bước xuống bậc thang, để lại sau lưng
trái tim tan nát. Cô đã nghe chính miệng hắn nói. Chẳng còn
nghi ngờ gì nữa. Christopher không muốn có cô nữa. Thực sự, cô
chẳng thể trách hắn. Đến cô cũng khó sống nổi với bao đau buồn
gây ra cho hắn. Làm sao cô có thể trông chờ hắn cảm thấy khác
hơn cơ chứ?

Cô bước vào phòng ngủ của Christopher, cài then cửa. Cô đặt
kiếm lên giường, bước về phía chiếc rương của mình. Tài sản
riêng tư của cô cũng chẳng nhiều nhặn gì, chỉ có một túi tiền
nhỏ giấu bên dưới đôi vớ đầy mảnh vá. Christopher thỉnh
thoảng cho cô ít vàng để tiêu pha, chỉ bảo cô đừng chi gì ngoài
những thứ cần thiết cho chính mình. Cô gom góp chỗ vàng,
chắc chắn đến một ngày mình sẽ có đủ để mua cho hắn thứ gì
đó thật tốt, thật đẹp.

Cô lôi chiếc túi ra, chạm vào nó đầy trầm ngâm. Chỗ vàng này sẽ
được dùng vào việc kết liễu cha cô. Không có công dụng nào tốt
hơn thế nữa.

Cô rút bao kiếm tinh xảo Christopher đã tặng, tra kiếm vào.
Thanh kiếm, tiền cùng áo choàng là quá đủ để mang theo. Ghé
qua nhà bếp xem một chút hẳn sẽ hữu dụng. Chỉ cần cô đặt tay
lên cán kiếm là đầu bếp sẽ cho cô đúng thứ cô cần và giữ im lặng
về việc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.