LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 440

Cô chậm rãi đóng nắp rương, lướt ngón tay trên bề mặt gỗ nhẵn
nhụi. Chắc chắn cô sẽ chẳng bao giờ được thấy nó nữa, và cả căn
phòng này. Cô sẽ giết cha, hoặc chết trong lúc nỗ lực làm điều
đó. Nếu sống sót, cô sẽ tìm một nơi khác để sống. Dù cuộc gặp
với cha đem lại kết quả gì, cô biết mình sẽ không bao giờ quay lại
Blackmour. Làm sao cô có thể quay lại, khi sự hiện diện của cô
chỉ đem đến cho Christopher đau khổ? Ôi, để mặc hắn là điều
duy nhất cô có thể cho hắn, ngoại trừ cái chết của cha.

Gillian rời khỏi phòng trước khi suy nghĩ về chồng khiến cô
choáng ngợp. Lúc này, cô không thể rơi nước mắt. Cô sẽ khóc
sau, khi mọi việc đã xong. Hẳn lúc đó cô sẽ nghĩ về những gì
mình đã mất hôm nay.

Trong chốc lát, cô rời khỏi bếp, kiếm và tiền cầm trong tay, tay
còn lại cầm một túi nhỏ thức ăn. Gã đầu bếp có vẻ vô cùng ngạc
nhiên khi cô chào vĩnh biệt, nhưng cô không giải thích lời nào.
Lão ta cũng chẳng yêu cầu. Nếu có thể, cô sẽ gắng nở một nụ
cười. Gã đầu bếp của Rồng thực sự sẽ bị thuần phục.

Cô trườn qua đại sảnh, phớt lờ chỗ máu vẫn còn vương vãi khắp
nơi cùng mùi hôi thối của tử thi. Phải, đây là lỗi của cô. Cô chẳng
thể kết tội ai khác về việc cha mình đến hôm nay và mang trận
chiến theo sau.

Lẫn việc Christopher bị lăng nhục.

Cổ họng cô lại nghẹn ngào khi nhớ tới việc cha giễu cợt hắn,
khiến hắn tổn thương bởi tiếng cười chế nhạo và những cú chọc
kiếm. Nếu Đội trưởng Ranulf không giữ cô chặt như gọng kìm,
cô hẳn đã tự mình lấy mạng cha.

Lần này cô sẽ làm vậy, một khi nghĩ ra được cách khiến lão chết
đau đớn nhất. Cô cũng sẽ cần hỗ trợ. Cô có thể dũng cảm, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.