LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 441

cô không ngu ngốc. Ngay cả khi Colin và người của gã đã giúp
rất nhiều hộ vệ của cha cô về chầu trời, thì tại Warewick vẫn còn
rất nhiều hiệp sĩ. Biết đâu với chỗ tiền này, cô sẽ có được vài tay
đánh thuê. Phải, thông minh đấy. Cô sẽ tìm người đưa cô qua
cổng, sau đó tự mình thực hiện kế hoạch.

Cô lỉnh ra khỏi sảnh, xuống bậc thang. Khi chân chạm đất, cô
bước về trước bằng tư thế đầy tự tin, như thể mình là một hiệp
sĩ lang thang lên đường đi theo tiếng gọi của sứ mệnh.

Cửa sắt đang mở, nhưng binh sĩ xúm xít khá đông xung quanh.
Gillian cúi đầu, tiếp tục bước qua. Nếu tới được bên ngoài tường
lâu đài, nghĩa là cô đã đi được nửa đường tới tự do. Cô sải bước
nhanh hết sức, huých những gã trai khỏi lối của mình theo cách
mà cô nghĩ là rất đàn ông.

Gần tới cuối đường hầm thì cô cảm thấy chân mình bổng khỏi
mặt đất. Cô vùng vẫy, nhưng không thể thoát nổi người đã tóm
lấy áo khoác của cô, đang nhấc cô lên đầy nghi ngờ.

“Cô nghĩ mình đang đi đâu vậy hả?”

“Ôi, Colin”, Gillian rên lên, “đặt tôi xuống”. “Ta không nghĩ
vậy...”

Cô huých khuỷu tay vào bụng gã, nhưng thay vì tránh sang bên
như những người khác, Colin chỉ gầm một tiếng, lại nhấc cô lên
cao hơn.

“Nếu là cô, ta sẽ quay trở vào trong.”

“Ngài không phải là tôi, đừng bảo tôi nên làm gì.”

Colin đặt Gillan xuống, xoay cô lại, đôi tay nặng nề nắm chặt áo
choàng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.