LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 493

Christopher sờ soạng lớp vữa quanh viên đá Jason tìm thấy.
Đúng là nó hơi lỏng lẻo. Hắn dùng một mũi tên chọc vào, nghe
tiếng Jason làm điều tương tự.

“Có lẽ nó sắp rơi ra, thưa ngài.”

Christopher giúp Jason kéo viên đá, nó đột ngột rơi ra, khiến cả
hai giật bắn người vì ngạc nhiên. Viên đá rơi xuống sàn cùng
tiếng huỵch khô khốc.

“Quỷ thần ơi”, Christopher làu bàu. “Không, Wolf”, hắn vội vã
nói, cảm thấy con chó săn lướt qua chân mình. “Tao đi trước.”

“Thưa ngài”, Jason thì thào, “chờ đã. Dưới đó có vẻ bớt tối hơn.
Ngài có nghĩ thứ gì đó bên ngoài tường đã bị dọn đi không?”.

Christopher nghiêng người về trước, vào trong lối đi. Ẩm ướt
kinh khủng, nhưng cũng không lạnh hơn không khí trong hầm.
Nếu đá rơi ra được, chắc chắn hắn phải cảm thấy chút xao động
trong không khí.

Jason ngừng thở. “Thưa ngài, ánh sáng chập chờn. Tôi dám nói
đó là từ một cây đuốc.”

Christopher kéo Jason về sau, trèo vào lối đi. “Ở sau ta”, hắn nói
gọn. “Ta có cảm giác chúng ta sẽ không cô độc lâu đâu.”

“Không”, Jason thở hổn hển. “Ngài không nghĩ là Warewick...”

“Ta nghĩ hắn dám làm gần như mọi thứ. Đi theo sau ta, giữ yên
lặng hết mức. Wolf, đừng làm ồn.”

Lối đi khá lớn, nó vốn nên thế, vì vách tường của tòa tháp cách
nhau khoảng mười hai bước chân. Christopher ước chừng bề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.