LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 510

“Ừ, ta đã làm thế.” Hắn ngẩng đầu, nhìn lên. “Ta cảm kích rất
nhiều thứ, Gill: Em, đứa trẻ, những anh chàng xung quanh
không bao giờ cho rằng ta mù lòa. Có quá nhiều thứ tốt đẹp ta
làm được mà không cần đến sự dẫn đường của đôi mắt. Nếu thi
thoảng được em giúp.”

“Ngài cũng không cần điều đó đâu”, cô nhẹ nhàng nói.

Hắn cười xót xa, “Ta không quá kiêu hãnh để phủ nhận.

Thỉnh thoảng ta sẽ cần, ta sẽ không để lòng đố kỵ ngăn cản bản
thân nhờ giúp đỡ. Nếu em không phiền việc giúp ta”.

“Ngài biết em sẽ giúp mà.” Nụ cười của hắn nhạt đi, thay vào đó
là sự tỉnh táo. “Em không biết mất em khiến ta ra sao đâu,
Gillian, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Ta không thể chịu
được lần nữa.”

Cô áp bàn tay run rẩy lên má hắn. “Ngài sẽ không bao giờ phải
chịu đựng điều đó nữa.” Hắn kéo cô vào lòng, hôn lên môi cô.

“Phải, sẽ không, vì ta sẽ không bao giờ để em rời khỏi vòng tay ta
nữa. Và ta thề, Gillian Blackmour, nếu em dám rời khỏi ta mà
chơi trò đuổi bắt thế này, ta sẽ xích em vào mình!”

Gillian cười to. “Em nhớ rồi, thưa ngài. Chúng ta sẽ về nhà chứ?”

“Ngày mai.”

“Ngày mai?”

“Ừ. Em sẽ bận rộn hơn trưa nay nhiều đấy.”

“Vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.