LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 98

Cô mỉm cười rời khỏi giường, lần đầu tiên trong nhiều năm qua,
cô cảm thấy có chút hy vọng vào tương lai. Có lẽ Christopher
thậm chí sẽ xem cô như đứa em gái và đối đãi tương tự những gì
William từng làm. Tất nhiên, hắn chẳng bao giờ tử tế được như
người anh quá cố, nhưng cô có thể tập làm quen. Hoặc là, theo
thời gian, Christopher sẽ quên khuấy đi ý nghĩ mang cô lên căn
phòng trên tháp. Dù cảm giác khá rõ rằng hắn không phải một
pháp sư, nhưng rốt cuộc cô vẫn không muốn trở thành một
phần nào đó trong bất cứ những gì hắn thực hiện mỗi đêm.

Tiếng gõ cửa vang lên lập tức làm Gillian giật mình. Cô cuống
cuồng nhìn quanh tìm thứ gì đó có thể khoác vào người nhưng
rồi nhận ra bản thân vẫn mặc chiếc đầm của ngày hôm qua. Cô
vô thức luồn tay chải qua những lọn tóc khô xơ của mình, thận
trọng tiến về phía cửa ra vào.

“Vâng?”, cô đánh bạo hỏi.

“Phu nhân Gillian, là Jason đây. Lãnh chúa bảo có lẽ cô không
muốn xuống nhà, vậy nên tôi mang đồ ăn lên. Cô dùng bữa
chứ?”

Gillian mở cửa và để người cận vệ của chồng vào phòng, đặt
mâm gỗ đầy ắp thức ăn xuống chiếc bàn gần lò sưởi. Jason quan
sát cô tỉ mỉ đến khi chạm phải ánh mắt cô.

“Cô ổn chứ?”, cậu ta nghiêm túc hỏi. Cô im lặng gật đầu.

Jason lưỡng lự rồi chỉ ngậm miệng đứng đó, lặng im hệt như
Gillian. Thời gian dần trôi qua, Gillian bắt đầu bồn chồn. Cô cảm
giác không thoải mái với cậu thiếu niên này, chẳng hiểu vì sao
cậu ta quá dè dặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.