LÃ MAI NƯƠNG - Trang 1017

Xuống ngựa, cột cương vào gốc cây nhỏ ven đường, Thiết Diện Hổ tuốt

đơn đao tiến vào rừng. Lã Mai Nương hất hàm ra hiệu cho Cam Tử Long
cùng vào theo…

Tiếng bầy ô nha chí chóe gần đâu đấy, khi ba người tiến vào rừng được

độ chừng vài trượng.

Cau mặt, Thiết Diện Hổ lẩm bẩm :
- Rừng này có tổ ô chẳng sai. Chúng giành ăn…
Gã bỗng ngừng bặt, đứng sững hẳn lại vì vừa trông thấy một cảnh rợn

người, một tử thi bị treo cổ lủng lẳng ngay trên cành cây lớn gần đó, ở mé
bên hữu, bầy ô nha bảy, tám con đang rỉa thịt, tranh mối chí chóe, nghe
động vội bay vụt lên không trung, có con mỏ hãy còn cắp miếng thịt dính
da tòn ten coi gớm khiếp.

Một con khác bạo hơn hết, cố rủa nuốt miếng thịt vai.
Thiết Diện Hổ vội lượm một viên đá nhằm con ô nha chọi mạnh, miệng

la :

- Chết này!
Lúc đó con ác điểu liều lĩnh ấy mới buông mồi quay đi, kêu inh ỏi :
- Quạ… ạ… ạ! Quạ… ạ… ạ!
Viên đá chọi trượt con ô nha, nhưng trúng nhằm bắp vai tử thi đánh bộp

một tiếng, đoạn rớt xuống lớp lá khô trên mặt đất.

Song hiệp quan sát từng nét mặt, từng cử chỉ một của Thiết Diện Hổ.
Gã nhìn chằm chằm thây ma vấy máu, áo quần bị bầy ô nha dứt rách tả

tơi…

Từ chỗ gã đứng chỉ thấy phía sau lưng tử thi, nên gã đi vòng sang bên để

coi cho rõ :

- Quái! Kẻ nào chán đời vào đây tự vẫn hay là bị hạ sát bằng lối treo cổ?
Lã Mai Nương nói :
- Thôi đi ra, đứng đây nhìn mãi trối cả mắt.
Thiết Diện Hổ phản đối :
- Ngó qua xem ai. Tử thi dóc tóc chắc là người Mãn.
Cam Tử Long nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.