LÃ MAI NƯƠNG - Trang 116

Chu Nhật Thanh vào thưa cơ sự cho mẹ hay và mời ra nhà ngoài. Chi

mẫu, Huỳnh thị An Nhân, vốn là người hiền đức tiết nghĩa, thấy con trai
hào sảng, nghĩa khí ưu giao du với những người đứng đắn thì rất chiều quý,
sai nô tỳ pha trà mời khách. Nhìn qua rèm thấy quý khách tướng mạo
phương phi, mày rồng mắt phụng, uy nghi lẫm liệt, Huỳnh thị bèn theo Chu
Nhật Thanh ra chào.

Nhà Vua đứng dậy đáp lễ :
- Tôi bất chợt qua đây làm rộn quý xá, mong phu nhân xét tình lượng

thứ. Thấy lệnh lang là người khảng khái nên tôi theo về đây cho biết nhà để
hoàn lại số tiền đã giúp tôi hồi nãy. Chẳng hay Nhật Thanh năm nay được
bao nhiêu tuổi mà không đi học để sau này công thành danh toại. Tôi đã
nhận xét kỹ, lệnh lang quý tướng sau này tất thế nào cũng lập nên nghiệp
lớn.

Chu mẫu đáp :
- Món tiền nhỏ mọn, tiên sinh chớ bận tâm. Nhật Thanh năm nay chẵn

mười bảy tuổi, có võ vẽ đọc sách thánh hiền, hiền nỗi cháu nó không ưa
nghề văn, chỉ thích luyện tập võ nghệ và học đòi kết bạn giao du. Nhân dịp
tiên sinh qua chơi, dám mong người chỉ giáo cho cháu vài lời, phước đứng
đó lớn bằng trời biển.

Suy nghĩ giây lát, Càn Long nói :
- Thấy lệnh lang quý tướng hào sảng, ắt tương lai rực rỡ nên muốn tỏ bầy

thiển kiến.

Chu mẫu nói :
- Xin tiên sinh cứ dạy, đó là phước lớn cho nhà họ Chu chúng tôi.
- Lệnh lang là người có chí khí cần phải được hướng dẫn, giúp để sau

mới hy vọng thành công. Năm nay y mười bảy tuổi, nếu cứ mai một ở nhà
biết bao giờ thành đạt? Tôi là môn hạ quan Văn Hoa đại học sĩ Lưu đại
nhân, có thể giúp Nhật Thanh công thành danh toại được, chi bằng phu
nhân cho phép tôi nhận y làm nghĩa tử và cho theo tôi Nam du chuyến này
cho rộng tầm con mắt, sau này đề cập dễ dàng hơn. Chẳng hay phu nhân
nghĩ thế nào?

Chu mẫu mừng rỡ đáp :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.