LÃ MAI NƯƠNG - Trang 128

Càn Long gật đầu :
- Trúng ý trẫm lắm. Không ai hơn người ấy. Khanh khá hạ chiếu ngay

kẻo nơi biên trấn một ngày không người cầm đầu không được.

- Dạ, nhưng tâu Hoàng thượng…
- Sao? Khanh có điều chi thắc mắc?
- Dạ, hạ thần rất thắc mắc về cuộc hạ Giang Nam của Thánh thượng.

Thiệt là vạn hiểm muôn nguy. Dám xin Người hồi triều kẻo toàn thể Hoàng
cung và bá quan hàng ngày lo sợ. Như vụ Hạnh Hoa lầu vừa rồi, nếu ngu
thần không linh tánh nằm mộng thấy Thánh thượng lâm nguy, vội dẫn quân
ngày đêm đi cứu giá, chỉ chậm trễ giây khắc thì sự nguy hại lớn lao đó
không còn cách nào cứu chữa được nữa.

Càn Long vuốt râu cười :
- Vụ Diệp Thiệu Hồng chỉ là ngoại tạp. Trẫm có mục đích khác lớn lao

vạn hộ, và Trẫm tin ở số mạng. Như đức Tiên vương không bao giờ ra khỏi
Hoàng thành mà vẫn lâm nạn như thường đó sao? Điều cốt yếu là phải
được lòng dân. Toàn dân có thái bình phồn thịnh. Triều đình mới mong
vững bền. Trẫm muốn lấy đức trị dân hơn là dùng uy.

Càn Long bảo Nhật Thanh lấy giấy bút mang đến thỏ hai bức chiếu chỉ

đưa cho Lưu Dung.

- Hồi triều, khanh khá thay vì Trẫm trao ngay lại mật chiếu này cho Thị

lang Hòa Thân và Thị lang Bột Dũng Các, nhắn hai người ấy phải theo ý
Trẫm thi hành.

Lưu Dung đón lấy chiếu chỉ gài vào ngực áo trong.
Càn Long nói tiếp :
- Hiền khanh và Nhan Như Lâm chức đã cao tội bực, để thưởng công

cứu giá, Trẫm không biết lấy gì hơn là dùng vật chất. Vậy hãy thảo chiếu
chỉ này mà thi hành, có cả phần Trần Hoằng Mưu.

Nói đoạn nhà Vua phê luôn mấy hàng chữ trên giấy rồi trao cho họ Lưu :
- Về triều, khanh đóng ngự ấn rồi hãy thi hành, nay hãy sửa soạn lối sau

để trẫm và Nhật Thanh ra đi.

Lưu Dung vội quỳ xuống lạy tạ ơn ban thưởng, chúc nhà Vua hảo hành.

Càn Long đứng lên xốc áo, đỡ dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.