LÃ MAI NƯƠNG - Trang 171

- Ra đi, hôi qua không chịu nổi nữa.
Tử Long ngăn lại :
- Thong thả kẻo mắc phải cơ quan lần nữa. Không nên tới gần cửa. Bọn

ta đứng từ trong này mình quan cửa miễn sao cho đừng động chạm vào thứ
gì mới được. Để ngu ngu huynh ra trước.

Dứt lời, chàng nhảy vút lao người qua khuôn cửa như mũi tên, chống

một tay xuống đất, nhào đi một vòng dạng chân đứng ngay người lên, lăm
lăm cầm kiếm nhìn quanh. Đó là một đường hầm vắng teo. Chàng vẫy tay
ra hiệu cho Mai Nương rồi lùi lại mấy bước lấy chỗ cho nàng đáp xuống
mặt gạch. Địa huyệt không cao lắm, độ trượng rưỡi. Mặt tường treo mấy
đèn dầy leo lét. Gần nơi đó cách chân vách lót đó độ một thước, có chiếc
vòng sắt.

Tử Long nói :
- Chắc kia là cơ quan đóng cửa hầm.
Nói đoạn, chàng bước tới cầm vòng sắt kéo ngược lên theo vết cũ in trên

tường.

Quả nhiên tấm cửa đá từ từ úp hẳn vào tường.
Mai Nương nói :
- Đường hầm này chắc ăn thông vào nơi tư thất của Pháp Quang, ta thử

vào coi.

Hai người liền kẻ trước người sau, chú ý từng bước đi lần vào phía trong.

Được một quãng độ hơn năm chục bước, đường rẽ sang tay tả hết lối đi,
nhưng trong cùng đặt một pho tượng Kim Cương bằng đồng lớn bằng
người thật.

Tử Long nói :
- Địa huyện tắt quãng ở đây vô lý quá. Pho tượng này che đậy cơ quan

chi đây.

Mai Nương gật đầu :
- Phải rồi. Trên tường và mặt đất không có gì lạ khả dĩ mở được lối đi.

Chắc chỗ mở ở bàn tay xòa ra kia kìa. Sư huynh hãy đứng nép vào vách đá.

Nói đoạn Mai Nương cũng đứng vào bên Tử Long rồi lấy mũi kiếm đẩy

mạnh vào bàn tay pho tượng. Quả nhiên bàn tay theo khớp ngã sang bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.