LÃ MAI NƯƠNG - Trang 20

Ô! Thù giết cha sẽ báo. Khí giới của ta sẽ tẩm độc dược ngọn mâu của

ngươi.

Tăng Tòng Hổ, ký”.
Cam Trường Mâu ngạc nhiên không hiểu vì lẽ gì bọn Tăng gia lại nói tới

ngọn mâu của mình tẩm độc dược, sai hẳn với sự thật.

Những năm về sau, Cam Trường Mâu có ý chờ đợi Tăng Tòng Hổ tìm

đến báo thù, nhưng cho tới khi rời Cao sơn cũng không xảy ra việc gì cả,
nên vị lão anh hùng không chú trọng đến lời đe dọa khi xưa, cho rằng hoặc
họ Tăng đã gặp tai nạn, hoặc không đủ tài sức thực hành cuộc báo thù.

Ngoài ra, con một lý do nữa khiến Cam lão tin chắc kẻ kế nghiệp họ

Tăng bỏ dở vụ hiềm thừ.

Số là đêm hôm cứu Lịch Thành trại, Trường Mâu không muốn sát hại

Tăng Ân, nhân nhượng rất nhiều cho đến lúc y hèn hạ bắn tên ám hại giết
chết con ngựa quý nên mới nổi giận đâm nhẹ cho một mâu trúng hông, và
không thừa thế bồi thêm mũi nào khác nữa.

Ngọn mâu đó đáng lẽ phải suốt qua ngực hay bụng Tăng Ân.
Ngay như trường hợp của Tăng Đạo cũng vậy. Y đã được hưởng lòng từ

tâm vô biên của địch thủ trong trận đấu.

Có lẽ Tăng Tòng Hổ đã điều tra rõ sự kiện ấy nên bỏ mối phụ thù?
Nhưng không, sự thật khác hẳn, Tăng Tòng Hổ là hạng tiểu nhân, không

biết suy luận quân tử như Cam lão.

Khi Tăng Ân lâm chung, Tòng Hổ còn nhỏ tuổi. Tăng Đạo lãnh nhiệm

vụ nuôi dạy cháu để sau này báo thù.

Hai chú cháu họ Tăng phiêu bạt sống nghệ giặc cướp, nay đó mai kia,

bồng bềnh trôi nổi, không nương thân được nơi nào lâu dài cả.

Tăng Tòng Hổ cao lớn vạm vỡ, sức khỏe, theo chú truyền dạy võ nghệ

cho và học hỏi các ngón hay tài lạ trong chốn lục lâm.

Sẵn có máu tặc đạo trong huyết quản, Tòng Hổ tánh nòng như lửa, hung

ác dị thường, giết người chẳng biết tanh tay.

Đến năm mười bảy tuổi, Tòng Hổ đã có mười tám án mạng trong lương

tâm, và cũng năm ấy, Tăng Đạo sa lưới pháp luật bị hành quyết tại Quý
Châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.