LÃ MAI NƯƠNG - Trang 252

- Tiểu muội là Giản Kim Liên, người ngồi quầy hàng là gia thúc, chủ

quán này đó… Xưng danh để quý khách sai gọi cho tiện…

Nói đoạn, nàng ra khỏi phòng đi lấy mùng. Tiểu nhị xách nước lên để

vào trong phòng tắm phía trong cùng. Cam Tử Long hỏi :

- Quán này tên chi? Hồi nãy gió lớn cuộn tròn chiêu bài, ta không kịp

nhìn.

- Dạ, đây là Nhu Lâm điếm, dựng được ngót chục năm ở địa hạt Sơn

Thành huyện này rồi.

- Điếm chủ tên chi?
- Chủ nhân tôi họ Giản tên Bình. Cô vừa rồi là Kim Liên, cháu ruột chủ

nhân. Còn có một người nữa là Giản Hà Cô, ái nữ của điếm chủ và cùng
làm việc ở… đây. Nhị vị dùng những món ăn nào? Ăn ở đây hay ngoài thực
phòng?

Vừa lúc ấy, Giản Kim Liên ôm hai chiếc mùng the bước vào, trừng mắt

khẽ mắng tiểu nhị :

- Lấy nước cho đầy, chớ ngươi định bép xép mãi sao? Sắp tối rồi!
Tiểu nhị sợ hãi, vội vàng xách thùng đi lấy nước. Trong khi Kim Liên

mắc mùng, Lã Mai Nương vào phòng tắm rửa mặt. Lúc nàng đi ra thì Kim
Liên chăng mùng vừa xong và đang say sưa nhìn Tử Long. Họ Cam xây
lưng lại đăm đăm nhìn cảnh trời sẩm tối nên không để ý tới thiếu nữ họ
Giản. Chăng mùng rồi, Kim Liên không còn cớ gì ở lại trong phòng nữa
nên đành đi ra. Nhưng nàng không quên nói với Tử Long :

- Khi cần việc gì khách quan cứ gọi… tiểu muội nhé.
Mai Nương ra khỏi phòng tắm :
- Nước lấy sẵn rồi, sư huynh vào rửa mặt đi.
Lát sau, Tử Long bước ra :
- Đi ăn cơm chớ, đói bụng quá rồi!
Mai Nương nói :
- Giản Kim Liên vừa rồi mải miết nhìn, vậy hoa kia hữu ý bướm nọ vô

tình, sư huynh cứ ngắm mãi cảnh trời mưa gió mãi thôi.

Tử Long chậm rãi :
- Ngu huynh đâu có nhìn cảnh trời mưa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.