LÃ MAI NƯƠNG - Trang 286

- Đại ca hơn chị hai năm và đồng học cho tới ngày xuống núi.
- Có bao giờ hiền thơ xa đại ca không?
Mai Nương mỉm cười nhìn khuôn mặt đầy đặn kiều diễm của Vân Anh :
- Chưa hề xa nhau lấy một ngày!…
- Trông Cam huynh đáng mến quá nhỉ, hiền thơ có mến Cam huynh

không?

Kéo Vân Anh ngả đầu vào vai mình, mùi hương từ làn tóc mây đen lánh

của thiếu nữ vừa tuổi trăng tròn xông lên mát dịu. Mai Nương nói thoáng
qua hơi thở :

- Có mến mới ở bên nhau được lâu như vậy chớ!…
- Tiểu muội thấy Cam huynh chú ý chăm sóc hiền thơ nhiều lắm. Mà

kiều diễm tài ba như hiền thơ ai mà chẳng mến thương? Nhiều khi tiểu
muội bắt gặp Cam huynh nhìn thơ thơ không hề chớp mắt.

Mai Nương đôi má ửng hồng, tim nàng rộn rịp đập mạnh, toàn thân nàng

như muốn run lên bởi một cảm giác lạ lùng, một cảm giác thầm kín mà
bỗng dưng bị một cô bạn nhỏ tuổi, chẳng biết vô tình hay hữu ý, khai thác.
Nàng im lặng, im lặng vì e cả tiếng nói của chính mình làm tan giây phút
êm đềm dễ chịu kỳ lạ ấy…

Sư huynh nàng quả là bực anh hùng hào kiệt tài ba, lỗi lạc. Lúc dùng tới

công phu võ nghệ, chàng mạnh mẽ dữ dội như mãnh hổ chốn thâm sơn mà
khi bình thường thì chàng hào hoa phong nhã chẳng nhường mức tao nhân
mặc khách.

Chàng săn sóc chăm chú tới nàng thật. Vân Anh nhận xét chẳng lầm. Từ

lời nói đến cử chỉ, lúc nào chàng cũng nhẹ nhàng, ân cần, kín đáo, không hề
để nàng phật lòng mảy may.

Kể từ khi hai người lớn cho tới nay và sau hai năm dong ruổi giang hồ,

chàng xử sự với nàng cực kỳ hào hoa công tử.

Đã nhiều lần, nàng bắt chợt gặp cặp mắt long lanh quắc thước ấy say

đắm nhìn nàng như ẩn một mối tình thầm kín. Phải rồi, Vân Anh nhận xét
quả không sai.

Phải chăng mình cùng chàng có sẵn mối duyên tiền kiếp nên ông Tơ kia

khéo xe sợi chỉ đào cho hai người gặp nhau, hiểu nhau ngay từ khi còn đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.