LÃ MAI NƯƠNG - Trang 304

Nhà Vua ngạc nhiên :
- Tiền đò trả rồi, còn lễ vật thì để biếu ai?
- Thưa, lễ vật để cúng thần chứ không phải để biếu.
- Cúng thần nào? Làm sao cúng?
Tôn Tiểu Bát biết là khách lạ không hiểu tục lệ, bèn giải thích :
- Nguyên khúc sông lớn này nước chảy xiết và có nhiều xoáy nước, ghe

không thể qua ngay được, mà phải ngược dòng độ hai dặm tới chỗ nước ít
xoáy hơn mới dám sang bờ…

Càn Long nóng ruột :
- À! Cúng Hà Bá phải không?
- Thưa không! Khách quan tới đây lần đầu tiên nên chưa rõ phong tục

thể thức quá giang. Dọc theo bờ cách đây trên một dặm, có miếu Hắc Ma
Thần vô cùng linh hiển, bất cứ ai qua đò cũng phải hùn nạp tiền nong lên
miếu cúng lễ. Có vậy qua sông mới được an ổn, nếu không thì Hắc Ma
Thần sẽ biến thành thủy quái bất chợt gây sóng gió ba đào đánh đắm ghe.
Từ trước tới nay, hay xảy ra tai nạn cũng vì có những người không tôn
trọng tục lệ cúng thần trên khúc sông này, thành thử uổng mạng theo dòng
nước.

Nhà Vua nghe chuyện Hắc Ma Thần hoang đường chợt nẩy ra một ý

kiến, bèn nói :

- Ghe của nhà ngươi chở được mấy người?
- Thưa, được hai chục người ạ.
- Ta muốn đi một mình một ghe và ưng chịu trả đủ suất tiền, chịu không?
Mừng rỡ được món khách bở, Tôn Tiểu Bát đáp :
- Như vậy cũng được. Khách quan dùng thứ ghe chở mười người cho đỡ

tốn tiền, còn ghe lớn để chở khách quá giang khác. Tôi có mấy chiếc ghe
đủ cỡ.

- Nhưng với điều kiện là chính người phải chèo bên ghe ta.
- Tưởng gì, chớ thế cũng được. Nặng thì phải hai người chèo, nhưng

khách quan chỉ có hai người, mình tôi dư sức rồi.

Càn Long móc túi lấy năm lượng bạc đưa cho Tôn Tiểu Bát :
- Đây, ta trả tiền đò trước. Chừng nào khởi hành thì vô đây kêu, nghe?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.