LÃ MAI NƯƠNG - Trang 370

- Vừa rồi người hàng Bang đến đông quá. Họ bảo một tin hay lắm huynh

ạ.

- Tin chi mà coi sắc diện lão đệ hân hoan vậy?
- Thật không ngờ! Vô Địch đài sáng nay bị phá phách ghê gớm quá!
- Vậy ư? Kẻ nào mà can đảm dám vuốt móng hùm thế?
- Thế mới kỳ lạ chứ. Xin nói rõ để lão huynh mừng lây: người đởm

lượng ấy đồng hương với chúng ta! Có thể gọi là tạm rửa nhục cho dân
Quảng Đông ta.

Phương ông vui lây :
- Tay hảo thủ ấy phương danh là chi mà bây giờ mới lộ diện?
- Anh em đồng Bang nói rằng đó là một thiếu niên rất ít tuổi, lạ mặt nói

tiếng Quảng và tự xưng là người Quảng. Phá đài xong, y thừa dịp nhốn
nháo dông mất, không ai kịp hỏi tên là gì.

Phương ông giựt mình đưa mắt nhìn Thế Ngọc, nhưng chàng thản nhiên

như không chăm chú nghe chuyện.

- Lôi Lão Hổ không có mặt tại võ đài sao?
Trần Ngọc Thơ đáp :
- Không, nghe nói y đi vắng ít ngày, vì vậy quan quân cũng không tới

canh phòng như thường lệ.

- Nhưng còn bọn môn đồ của họ Lôi đông lắm kia mà?
Trần Ngọc thơ gật đầu :
- Phải, chúng đông tới ba trăm người, võ trang đầy đủ kéo nhau vây đánh

vị thiếu niên nọ, nhưng bị đánh tan tành, trúng thương rất nhiều đến nỗi
không dám đuổi theo thiếu niên anh hùng xứ Quảng nữa! Thế mới hào
hùng chớ, hiện người đồng Bang đang cố sức tìm kiếm nhân vật hiếm có ấy
để đãi tiệc.

- Có ai nhớ mặt thiếu niên ấy không?
- Có lão hủ Đàm Cảnh Thăng, là người may mắn gặp vị thiếu niên anh

hùng ấy ngay hồi sáng trước khi vụ phá Lôi đài. Thiếu niên hỏi đường
nhằm trúng Đàm lão. Tấm hoành Vô Địch đài và đôi liễn bị phá rớt hẳn
xuống đất. Đòn ấy khác chi đánh thẳng vào mặt Đài chủ? Khoái trá thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.