LÃ MAI NƯƠNG - Trang 371

Một lần nữa, Phương ông đưa mắt nhìn cậu quý tử. Và cũng một lần nữa,

Phương Thế Ngọc tảng lờ như không.

Suốt tám hôm liền, Quảng Đông hội quán kẻ ra người vào tấp nập, bàn

tán mừng có, lo cũng có, vì không sao tìm ra vị thiếu niên anh hùng bữa nọ.
Cũng suốt thời gian ấy, sáng nào và đêm nào, Thế Ngọc đều thừa lúc vắng
vẻ luyện tập. Chàng không hề xao lãng, tập luyện công phu đối với chàng
cần thiết như cơm bữa, vả lại chẳng chóng thì Chầy, thế nào Lôi Lão Hổ
khi về Hàng Châu, sẽ tìm đến Hội quán hạch sách. Sợ bị nhận diện, suốt
trong thời gian ấy, Thế Ngọc nằm khềnh trong phòng hoắc ra hậu viên Hội
quán đọc bộ “Nội Công Vận Khí Thuật” do thân mẫu chàng trao để nghiên
cứu khi nhàn rỗi.

Phương ông thấy con ngoan ngoãn, an tâm không nghi ngờ gì nữa.
Chẳng dè sẩm tối hôm thứ chín, mọi người trong Hội quán vừa ăn cơm

chiều xong, đang ngồi ở cửa Hội quán chuyện văn về vấn đề người hàng
Bang đi mời võ sư mãi không về, thì thấy Lôi Lão Hổ dai giáp gọn ghẽ, tay
cầm đại đao, cởi ô truy mã, dẫn các môn đồ võ trang đầy đủ, rầm rập kéo
thẳng tới của Hội quán.

Không hiểu chuyện gì, mọi người sợ hãi vội chạy vào nhà toan đóng cửa

Hội quán lại, nhưng không kịp, bọn môn đồ họ Lôi đã xong tới đứng chắn
cả hai bên hầm hè như muốn ăn tươi nuốt sống các nhân viên Quảng Đông
hội quán.

Lôi Lão Hổ quát :
- Bộn bây muốn sống, vào gọi ngay tên Trần Ngọc Thơ ra đây chịu tội,

kẻo Hội quán bây ra tro bụi bây giờ!…

Biêu Bĩnh Tuyên có mặt tại đó, liền đáp :
- Giáo đầu khoan giận, có việc chi vui lòng cho biết để tôi mời Bang

trưởng ra hầu chuyện.

Lôi Lão Hổ thét :
- Ta không hơi đâu nói đăng dai với bọn bây. Gọi Trần Ngọc Thơ ra đây!
Diêu Bĩnh Tuyên vội cùng các đồng nghiệp chạy vào báo với Trần Ngọc

Thơ lúc đó đang đàm luận với Phương Đức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.