LÃ MAI NƯƠNG - Trang 376

hiệp, bất phân thắng bại, nhưng kỳ thật Lôi Lão Hổ tốn sức né tránh rất
nhiều, mồ hôi toát đẫm chiến y.

Bỗng Thế Ngọc chống côn nhảy rút ra khỏi vòng chiến, quát :
- Khoan!
Thừa dịp, Lôi Lão Hổ cũng thâu đao lại, hét :
- Xin hàng chăng?
Thế Ngọc cười ha hả :
- Ai lại hàng một tên đối thủ thở hồng hộc như mi! Đánh ở đây kinh

động quan binh, dân chúng, hơn nữa trời tối nhiều rồi. Tha cho ngươi sống
suốt đêm nay về lập chúc thư, trăng trối thê nhi, sáng mai giờ Thìn lên đài
chịu tội.

Lôi Lão Hổ mắng lại :
- Hay là mi muốn thừa dịp đêm nay trốn chạy? Nói chắc sớm mai đến

nộp mạng tại Vô Địch đài, hả?

Thế Ngọc cười khẩy :
- Ta còn đây, tình Quảng Đông còn đó, ta dù ít tuổi cũng không thèm

lánh mặt tên hữu danh vô tài như ngươi hiểu chưa?

Dứt lời, chàng quay phắt trở vào Hội quán. Lôi Lão Hổ dù tức bực cũng

không dám liều lĩnh đuổi theo, đành quay ngựa dẫn bọn môn đồ trở về sửa
soạn ngày mai giao đấu tại Lôi đài. Trần Ngọc Thơ mừng rỡ cùng các nhân
viên Hội quán và Phương ông vào theo Phương Thế Ngọc. Mọi người được
mục kích trận đấu vừa rồi không ai chịu về, kéo ập tới cửa Hội quán hoan
hô yêu cầu vị tiểu anh hùng xứ Quảng trở ra cho họ xem mặt.

Trần Ngọc Thơ phải trở ra đừng giữa cửa vòng tay chào, thưa rằng :
- Chúng tôi rất cảm ơn quý vị bằng hữu có lòng tốt ủng hộ vị Quảng

Đông tiểu anh hùng. Giờ đây tiểu khách cần an tĩnh nghỉ ngơi, sáng mai
còn thượng đài dành phần thắng về cho toàn thể Tô, Hàng lưỡng châu và
tỉnh Quảng Đông. Yêu cầu quý vị thân hữu sớm mai tập họp đông đủ ngoài
Thạch Ba môn để cổ vũ giúp oai cho đấu thủ bên ta. Lúc đó xem mặt tiểu
anh hùng cũng không muộn. Xin vui lòng thể tình cho.

Quần chúng nhao nhao không chịu, Trần Ngọc Thơ cố giảng giải mãi

mọi người mới chịu giải tán. Trần Ngọc Thơ truyền nhân viên đóng cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.