LÃ MAI NƯƠNG - Trang 441

A Lục nghĩ thầm: “Gớm, hai vị quí khách trang nhã thế này mà sao quen

với ông bạn diện mạo xấu xí đến như vậy!”

Nghĩ đoạn, A Lục nói :
- Con nhớ một vị khách quan diện mạo đúng như vậy, cách đây năm sáu

năm, thường ngày tới lầu này uống rượu với các bạn, nhưng không phải họ
Tăng.

Tử Long mừng thầm hỏi dựa :
- Phải rồi, bằng hữu của tôi trong thời gian đó thường qua lại Bắc Kinh.
A Lục lắc đầu :
- Nếu qua lại thì chắc không phải rồi, người này thường ngày cùng các

bạn đến đây uống rượu suốt trong một năm như vậy tức là phải ở hẳn Bắc
Kinh.

Tử Long nhìn A Lục :
- Có lẽ y ở hẳn Bắc Kinh vì tôi không nhớ rõ năm hay sáu năm.
- Thưa thiếu gia, nếu là người ấy thì đúng sáu năm, con nhớ rõ ràng. Suốt

trên một năm trời, vị ấy đến bổn lầu uống Hồng đào mỹ tửu nhưng không
bao giờ đi một mình.

Tử Long làm ra dáng thạo và tự nhiên đoán già đoán non :
- Ông bạn tôi hay đi với các vị hảo hán võ dũng.
A Lục lắc đầu :
- Thưa không. Chắc lại lầm rồi, vị đại hán ấy trang phục rất sang trọng,

cùng đi với các bạn cũng hết sức cao sang, đúng thời trang. Về phương
diện võ dòng thì không biết được vì người nào trông cũng mạnh khỏe.

- Phải người ấy họ Tăng không?
- Con không bao giờ được nghe các vị khách quan ấy nói chuyện. Mỗi

khi gọi thực vật cần dùng xong, các vị ấy bảo con ra khỏi phòng, chừng nào
cần mới gọi vào, khi con vào họ im lặng. Những việc tương tự xảy ra rất
thường nên con không hề để ý.

- Những năm về sau này, người ấy có trở lại Thủy Tiên lầu nữa không?
Suy nghĩ giây lát, A Lục đáp :
- Bẵng hẳn đi một năm không thấy gì, về sau người ấy có trở lại đây với

một vài người bạn luôn trong vài ba ngày rồi lại bẵng đi có khi nửa năm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.