LÃ MAI NƯƠNG - Trang 583

Vào đến căn ngục trong cùng, Lâm mẫu thấy ngay Hoàng Khôn ngồi

ngay bên cửa gióng sắt, vẻ mặt chán nản, nghĩ ngợi.

Đặng Bách bảo Hoàng Khôn :
- Lâm mẫu vào thăm và cho thức ăn đây, có phước lắm mới được đặc

cách như thế đấy nhé. Chúng tôi mở gông cho tiên sinh được thoải mái ăn
uống, nhưng đừng có nhân dịp làm càn để chết cho anh em tôi nhé.

Dứt lời, Đặng Bách mở khóa cửa ngục và tháo gông cho Hoàng Khôn.
Lâm mẫu nước mắt rưng rưng bước vào ngục thất, ngồi xuống bên

Hoàng Khôn. Trải giấy và đặt các món ăn cùng hồ rượu trong giỏ tre ra.
Lâm mẫu nghẹn ngào :

- Mời tiên sinh ăn uống đi cho có sức. Lâm nhi không ngờ xảy ra vụ oan

khuất này nên đã đi Quảng Châu cầu Chí Thiện sư tổ về đây giải quyết nội
vụ.

Hoàng Khôn thờ dài :
- Tôi ngu ngốc, nóng nẩy trúng kế phản gián của Mộng Ái, Ngọc Lan,

ngờ oan cho Lâm Thắng. Bây giờ suy nghĩ ra thì quá trễ rồi, thiệt đáng đời
cho tôi, ân nhân vào đây làm gì cho mất công?

- Sự lầm lẫn ấy không có gì đáng kể, mẹ con tôi không hề oán hận tiên

sinh.

Lâm mẫu liếc nhìn thấy hai viên trưởng ngục đứng ngoài không chú ý

đến câu chuyện của hai người, bèn nói lẹ nhắn Hoàng Khôn :

- Từ đêm mai trở đi tiên sinh nên chú ý, thế nào cũng có đôi thanh niên

nam nữ hiệp khách vào cứu. Chăm lo ăn uống, nghỉ ngơi cho có sức.
Hoàng Khôn toan hỏi danh tánh hai hiệp khách nọ nhưng thấy hai viên
trưởng ngục chú ý nhìn chàng, nên lại thôi, chỉ khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Khôn lẳng lặng ngốn một chập như vòi voi cuốn lá hết nhẵn thức ăn.

Lâm mẫu thâu hết chén đĩa bỏ vào giỏ tre đậy lại sửa soạn ra về. Hai viên
trưởng ngục định vào đóng họ Hoàng lại như cũ nhưng Lâm mẫu nói ngay :

- Tôi đã có lời thưa với nhị vị rồi mà còn gông con người hiền lành kia

làm chi? Cùm chân cũng đủ rồi!…

Đặng Bách bảo Hoàng Khôn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.