LÃ MAI NƯƠNG - Trang 701

Nhưng đồng thời, một giọng lanh lảnh vang lên :
- Ai kia? Vào chùa có việc chi? Đây là ngôi nNữ thiền viện, nghe?
Mã Hùng nhìn đồng bọn rồi nói :
- Nữ thiền viện thì nữ thiền viện chớ, bộ cấm người tới hỏi thăm sao?

Nếu có lệnh cấm, sao không bế môn từ ngay từ dưới chân núi, để người ta
lên đây làm chi cho mất công? Cô nương… là người trong thiền viện này
sao?

Thiếu nữ gật đầu, mắt sáng như hai vì tinh tú, nhìn mọi người :
- Phải! Quý vị tráng sĩ muốn hỏi ai?
Nàng dựng hai ngọn thương xuống đất.
Cao Tấn Trung nói :
- Tôi muốn gặp Ngũ Mai lão ni.
Thiếu nữ cau mặt :
- Nhưng quý vị vẫn không xưng danh? Hỏi lão ni có việc chi?
Cao Tấn Trung xây hẳn người trở ra, chống tay lên đốc đao, dõng dạc

bảo thiếu nữ :

- Tôi từ Tây Khương đến đây có việc gấp. Chắc hai tiếng Tây Khương là

đủ đảm bảo để cô nương… khỏi thắc mắc về mục đích hỏi Ngũ Mai lão ni?
Còn quý danh là gì? Liên can chi tới lão ni mà căn vặn người ta như vậy?

Thiếu nữ không chút do dự :
- Tôi là Lục Tiểu Vân, môn đồ của lão ni. Nhưng rất tiếc, gia sư đi vắng

rồi, quý vị muốn nói điều chi, tôi lãnh hội cũng được.

Cao Tấn Trung cười gằn :
- Rất tiếc, việc đó không thể nói với cô nương được. Tôi cần gặp lão ni,

hà tất phải chối từ!

Lục Tiểu Vân quắc mắt :
- Nếu không tin, yêu cầu các người ra khỏi nơi đây ngay! Chùa này

không tiếp ngoại nhân.

Mã Hùng cười nửa miệng, lững lờ bảo Cao Tấn Trung :
- Hà tất sư huynh phải phí lời. Chúng ta đến đây để nói chuyện với Ngũ

Mai lão ni chớ có biết cô nương đây là ai! Cứ vào chùa sẽ biết thực hư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.