LÃ MAI NƯƠNG - Trang 787

Thế Ngọc hỏi :
- Mẫu thân có tổ chức phòng vệ gắt gao không?
- Sự phòng vệ trong trang chu đáo như thường, con đã thừa rõ, nhưng

chẳng qua chỉ phòng ngừa nổi đạo chích bình thường, chớ đối với bọn phi
thiềm tẩu bích hảo thủ như nội bọn Lý Tiểu Hoàn thì hiệu nghiệm sao
được?

- Bởi thế, sau khi Lữ Anh Bố thất trận, chúng con vội vã về ngay nhà

không ngoài mục đích bảo vệ mẫu thân.

Miêu thị suy nghĩ hồi lâu :
- Dù sao chúng ta vẫn yếu thế hơn bọn Tây Khương. Chúng năm người

và có hai hảo thủ cao độ. Mẹ con ta vỏn vẹn có bốn người, sự chênh lệch
quá rõ rệt.

Thế Ngọc quả quyết :
- Để san bằng lực lượng đôi bên mẹ con ta sẽ dùng cung tên chống lại và

không nên ra mặt tiếp chiến, mẫu thân nghĩ sao? Chấp kinh phải tòng
quyền vậy.

- Chúng đột nhập gia trang ban đêm, sử dụng cung tiễn đả vậy. Trong

trường hợp bọn Lý Tiểu Hoàn đến lúc thanh thiên bạch nhật, hô đích danh
ta ra thách đấu thì sao? Vì chí khí anh hùng, không lẽ ta chối từ?

Thế Ngọc lắc đầu mà rằng :
- Không khi nào ta chối từ? Việc giao đấu ba anh em con sẽ đảm đương,

nhưng mẫu thân không nên lộ diện. Núp trong nhà ngầm phát cho mỗi đứa
một mũi tên vào đùi, vào vai, chúng dẫu cảm tử gan dạ đến đâu cũng phải
lo sợ bỏ đi.

Miêu thị không đồng ý :
- Người anh hùng không khi nào ám toán kẻ địch như thế được! Chúng

sẽ chê cười ta hèn nhát mãi mãi.

- Con thiết nghĩ không nên câu nệ. Hoặc chúng, hoặc ta, thế nào cũng

phải một bên thắng hay bại. Ta phải bảo vệ đời sống của ta! Không lẽ biết
thắng thua mà còn chấp nê, thẳng thắn, có khác chi tự sát không? Lý Tiểu
Hoàn báo thù chồng, cha đã đành, bọn Tây Khương tứ hùng can dự chi
cũng đến phụ lực? Mẹ con ta có quyền tự vệ bằng bất cứ phương pháp nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.