LÃ MAI NƯƠNG - Trang 857

- Chà! Sư muội chớ ưu phiền. Chuyến đầu xuống núi, gia mẫu đã nhận

sư muội làm nghĩa nữ, vậy chúng ta là người một gia đình, chung sống bất
cứ phương trời nào. Lẽ nào ngu huynh chịu để sư muội chia tay? Bao năm
nay, vui vẻ cùng hưởng, nguy hiểm đồng chia, ơn giúp đỡ truy nã thù nhân
nhà họ Cam, ngu huynh ghi lòng tạc dạ, sư muội chớ nghĩa xa xôi, có khác
nào không chịu hiểu… tâm can nhau không?

Rút khăn tay khẽ chấm ngấn lệ nơi khóe phượng, Lã Mai Nương chăm

chú nhìn khuôn mặt phương phi anh tuấn của bạn đồng môn. Nàng nói :

- Khoảnh khắc thoáng ưu tư, ta quên cả uống, nào xin mời sư huynh?
Mai Nương nâng ly rượu, sắc diện ửng hồng khiến nàng đã kiều diễm lại

thêm duyên dáng lạ lùng.

Cam Tử Long sung sướng tự rót rượu đầy ly :
- Ta cạn ly này mừng tình môn hữu bất diệt.
Song hiệp nhìn nhau khoan khoái, uống một hơi cạn chén…
Bỗng Mai Nương nhìn ra phía đầu thang lầu xa xa. Tử Long lấy làm lạ

ngoái cổ nhìn theo.

Nàng nói :
- Sư huynh coi kìa! Hai vị quân nhân người Mãn mới tới. Người lực

lưỡng diện mạo dữ dằn y hệt sơn vương.

Giựt mình,Cam Tử Long nhíu cặp mày xếch ngược, nhìn theo hai thực

khách mới lên lầu đi vòng qua các thồi đông người, ra lối bao lơn có mấy
thồi còn trống, ngồi xuống ghế do tửu bảo kéo mời.

Nhác nhìn nét mặt bạn, Mai Nương ngạc nhiên :
- Sao vậy sư huynh?
Lẳng lặng nhìn về phía bao lơn, giây lát, Cam Tử Long mới nhìn Mai

Nương, chậm rãi :

- Thiệt kỳ lạ! Cặp mắt ốc nhồi hung tợn, làn da mặt sần sùi tái đen y

hệt… y hệt…

- Tăng Tòng Hổ?
Tử Long gật đầu :
- Ờ, y hệt tên hung tặc ấy! Nhưng…
- Thiếu bộ râu quai nón?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.