LÃ MAI NƯƠNG - Trang 859

hạ thiếu chi người giống nhau? Dầu sao, ta cần theo dõi cho biết đích xác
sẽ hay. Lưới trời lồng lộng, phường gian đạo chạy đâu cho thoát!

Giọng nói dịu dàng ấm áp của Mai Nương hấp dẫn lạ thường. Giọng nói

êm đềm ấy có hiệu lực như một cơn gió nhẹ buổi chiều hè, khiến người
nghe dễ chịu mát dịu cả tâm hồn.

Cam Tử Long mỉm cười :
- Xin lỗi sư muội, ngu huynh nổi giận vì hồi tưởng lại phút đau lòng khi

xưa, thiệt tình không phải vì sự hiện diện của người kia. Dầu sao, ngu
huynh muốn nhìn tận mặt gã kia xem thế nào.

- Khó chi! Sư huynh giả đò ra bao lơn nhìn xuống phố và nhận diện y

luôn thể. Nhưng ăn xong đã sẽ hay, tự nhiên hơn.

Song hiệp thư thả dùng bữa đến lúc tửu bảo hầu trà, Tử Long mới đi ra

bao lơn tựa lan can nhìn xuống đường và kín đáo nhận diện kẻ nọ.

Lát sau, chàng trở về chỗ mà rằng :
- Sư muội à, ngu huynh có cảm giác chính là y. Đúng đôi mắt kim điêu

của Tăng Tòng Hổ, hiềm gì gã này râu nhẵn nhụi thành thử nét mặt trẻ quá
khó nhận.

Mai Nương ôn tồn :
- Cằm gã có áng râu quai nón không?
- Có, thế mới đáng ngờ hơn nữa. Chỉ dùng toàn tiếng Mãn Châu không

lớ giọng Hán chút nào cả.

- Sự kiện đó không lạ. Một tên độc cước đại đạo, giang hồ cự phách, đã

từng sống nhiều năm ngoài cửa Quan, thạo tiếng Mãn là sự hiển nhiên. Như
sư huynh ngày nào cũng cạo râu, nếu để mọc đầy năm chòm trong một thời
gian thử xem nét mặt có khác thường nhật không. Ta cố theo dõi xem sao.

Tử Long suy nghĩ giây lát :
- Nay mai chúng ta phải lên Tô Châu, công việc sẽ dở dang quá nhỉ?
Mai Nương cả quyết :
- Được việc nọ bỏ việc kia là lẽ thường, tiểu muội dám chắc sư phụ

không quở chúng ta bỏ dở vụ môn đồ võ phái tranh chấp.

Song hiệp cố ý chần chờ cho tới khi hai quan quân kia ăn xong ra về mới

trả tiền hàng theo xuống lầu, thấy hai người lên kiệu đi thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.