LÁ NẰM TRONG LÁ - Trang 114

dũng khí để thốt ra câu trả lời đó, thì Sơn buột miệng “à” lên một tiếng:

- Tao hiểu rồi! Con nhỏ đó nó ghét mày nên ghét lây cả bạn mày phải

không?

Lợi không nói phải hay không nhưng cái cách nó lúng túng đưa bàn tay

đầy bùn sình lên gãi đầu có giá trị gấp chục lần lời thừa nhận.

- Mày làm gì mà nó ghét mày dữ vậy?

Tôi dè dặt hỏi, giọng cố tỏ ra dịu dàng để không chạm đến nỗi khổ tâm

của nó.

Lợi nuốt nước bọt:

- Tao có làm gì đâu.

- Hay tại mày ghét nó trước? – Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào mặt Lợi, dò

hỏi bằng cả miệng lẫn mắt.

- Làm gì có! Tụi mày cũng biết rồi, phận tao là phận ở nhờ… – Lợi cười

khổ, nó đã bỏ tay khỏi mái tóc nhưng tay này lại nắm chặt tay kia, c chỉ

khiến tôi tin là nó vẫn chưa trấn tĩnh khi hai đứa tôi cứ xoay quanh câu

chuyện em gái nó.

Sơn khụt khịt mũi:

- Hay tại cậu mày đem mày về nuôi nên nó ghét mày?

- Tao không biết.

Lợi ủ rũ đáp, có vẻ như nó đang loay hoay trong mớ câu hỏi mà tụi tôi

nhồi vô đầu nó.

Không muốn làm thằng Lợi khó xử hơn nữa, tôi ngước nhìn mặt trời

đang treo ngay đỉnh đầu, phủi quần đứng dậy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.