LÁ NẰM TRONG LÁ - Trang 137

Tôi trả lời bằng cách quay nhìn thủ lĩnh Lãnh Nguyệt Hàn vì tôi biết

trong những trường hợp gay cấn như thế này tôi chỉ có thể trả lời bằng cái

miệng của nó.

Cái miệng nó lúc này đang há ra, không phải để đáp lời cô giáo (cũng

không phải để cắn cô) mà giống như đang bị một lưỡi câu vô hình móc phải

và kéo mạnh.

Tôi trân trân nhìn cái miệng đang mở to của Thọ, hồi hộp như đang nhìn

vào một cái hang và nơm nớp lo sợ có con gì trong đó nhảy ra hay không.

Nhưng rốt cuộc chả có con gì hay cái gì nhảy ra hết. Chỉ có lời dặn dò

của cô Hiền vang lên bên tai:

- Hôm đó các em nhớ nói cho cô biết đó nhé!

Cô Hiền nheo mắt lặp lại yêu cầu lúc nãy, dường như cô không đủ kiên

nhẫn đợi thằng Thọ trả lời là đúng hay không, cũng có thể cô xem các cơ

mặt đang cứng như gỗ của nó có giá trị còn hơn một lời thú nhận.

Cho đến lúc đó quai hàm Thọ mới bắt đầu nhúc nhích và nó bắt đầu tìm

lại được tiếng nói. Chỉ để nói một câu yếu xì

- Dạ.

Trên đường về, tôi hỏi Thọ:

- Thế là mình buộc phải tiết lộ sự thật về thằng Lợi cho cô Hiền biết hả

mày?

- Ờ. – Thọ thở dài – Cô rất tinh, tụi mình không thể giấu cô được.

Lần đầu tiên tôi thấy một Lãnh Nguyệt Hàn ủ ê trong vai trò người thua

cuộc, thậm chí nó nói về kẻ chiến thắng bằng giọng khâm phục không giấu

giếm.

Tôi ngập ngừng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.