LẠC ĐƯỜNG - Trang 84

-Em đi bán báo. Nhưng…bây giờ nghỉ rồi. Vì chỉ bán giúp cho người

ta một thời gian thôi. Anh có thể giới thiệu cho em một chỗ nào đó được
không?

Điều thú vị là anh có một chỗ.

Chỗ ấy là trạm xăng ở đường Hai Bà Trưng, ngay sau lưng nhà bưu

điện trung tâm Sài Gòn.

°

Đó là một trạm xăng lớn của gia đình bên vợ anh Nguyễn Ngọc

Lương. Tôi làm một nhân viên bơm xăng bình thường, mặc đồng phục kaki
màu xanh biển. Không nhớ lương bao nhiêu nhưng cũng đủ sống.

Anh Lê Công Giàu và tôi thường lấy trạm xăng làm chỗ liên lạc. Có

khi thì anh đến, có lúc thì giao liên của anh đến.

Phong trào sinh viên vẫn án binh bất động. Anh Nguyễn Ngọc Lương

giới thiệu tôi với nữ nghệ sĩ Hột Xoàn và nhà văn Vô Hạnh (tôi không
muốn nêu tên thật của ông vì ông đã gần đất xa trời, vì thế tôi mượn tạm cái
tên mà nhà văn Nguỵ Ngữ đã đặt cho ông.)

Ông là nhà văn nổi tiếng và đã từng bị vài tờ báo của chính quyền

Sàgòn nêu đích danh là “cộng sản nằm vùng.”

Tuy nhiên chúng tôi không thường gặp nhau vì tờ Tin Văn đã bị đóng

cửa, không có môi trường để sinh hoạt.

Có một nhà văn thường xuyên quan hệ với ông Vô Hạnh, đó là Lữ

Phương. Hồi đó anh là giáo viên cấp 3 dạy văn. Anh nổi tiếng qua những
bài chính luận sắc bén đăng trên tờ Tin Văn. Càng nổi tiếng anh càng bị
chính quyền Sàgòn để ý và tôi cũng không hiểu tình hình đun đẩy thế nào
mà anh lại vào chiến khu, tham gia vào chính phủ Cách mạng Lâm thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.