LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 286

dũng mãnh liệt, còn kiếm pháp của lệnh sư mẫu lại nhẹ nhàng, mềm mại
uyển chuyển. Tính cách của thái tử vừa lúc nằm giữa hai người này, nếu có
thể tự nghĩ ra một bộ kiếm pháp, ta cũng không phải đối thủ của thái tử.

Mấy câu này thật là lời của nhất đại tông sư trong võ lâm, một lời nói

trúng khuyết điểm của Kim thái tử, hơn nữa còn đề xuất phương pháp giải
quyết. Hóa Hôi hòa thượng, Bất Đồng đạo nhân nghe được những lời này,
trong lòng cũng khẽ động.

Kim thái tử nghe được, trong lòng cũng sôi sục. Nếu như hắn nghe

theo lời này, lại khổ công tu luyện thêm năm năm, có lẽ sẽ là thiên hạ đệ
nhất trong số cao thủ trẻ tuổi sau này.

Đáng tiếc Kim thái tử lại đồng thời sinh ra một loại khác cảm giác, đó

là xấu hổ và giận dữ.

Nguyên lai hắn bản tính ngạo mạn, sống trong hoàng thất, không ai

không ra sức a dua nịnh nọt, có khi nào từng nghe người khác phê bình như
vậy? Trong lòng vừa tức vừa giận, chậm rãi rút song kiếm ra, bỗng nhiên
nói:

- Có một chuyện thỉnh giáo!

Phương Chấn Mi nói:

- Thỉnh giáo thì không dám.

Kim thái tử nói:

- Gia sư từng dạy ta một chuyện.

Phương Chấn Mi cười nói:

- Đó nhất định là lời vàng ngọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.