LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 96

- Huynh đệ ngươi không nói đến chuyện này thì thôi, nhắc tới lại là vi

huynh làm hỏng đại sự. Huynh đệ ngươi làm việc thật là cao thâm khó
lường.

Phương Chấn Mi khiêm tốn cười nói:

- Đây chỉ là tiểu nhân gian trá, Ngu tướng quân soi sáng rõ ràng.

Hai người vui vẻ cười lớn. “Đại Hồ Tử” Trương Trấn Khuyết và “Phi

Chùy” Tra Lộc cũng ngồi chung chiếu. Phương Chấn Mi chỉ thấy trong lều
trại ánh nến chiếu cao, lều bị gió thổi đến căng phồng, theo ánh nến lay
động, ngoài lều có hai hàng võ sĩ cầm kích, tất cả đều eo gấu lưng hổ, mày
cao mắt sắc, chính là những nam nhi Đại Tống ra sức vì nước, tận trung tận
nghĩa, bảo vệ giang sơn; trong lều có rượu ngon, còn có sự hào hùng và bi
tráng của người viễn chinh. Phương Chấn Mi lập tức nâng ly chè chén với
đám người Ngu Doãn Văn.

Hai người tuy lâu ngày gặp lại, nhưng đại địch trước mắt, giang sơn

chưa khôi phục, cả hai đều không muốn say mèm, chỉ ngà ngà say ba phần.
Trong bóng đêm, Ngu Doãn Văn và Phương Chấn Mi đi lên gò cao, nhìn về
chân núi phía xa. Lúc này gió gấp mây thấp, vầng trăng lạnh lẽo treo trên
không, chỉ thấy dưới chân núi lều trại mấy dặm, đèn đuốc chấm chấm, bờ
bên kia lại loáng thoáng có doanh trại, không biết có bao nhiêu quân đội.

Chòm râu dài của Ngu Doãn Văn phất phơ, chỉ về phía xa nói:

- Đây là quốc thổ của chúng ta, hiện nay đã bị người Kim chiếm lĩnh.

Chúng ta nhất định phải dùng hết sức lực, giành lại non sông tươi đẹp này.

Phương Chấn Mi ngẩng đầu nhìn lên cao, áo trắng bay lượn trên đỉnh

núi, trông thấy thủ hạ của Ngu Doãn Văn phòng bị nghiêm ngặt, ngay ngắn
rõ ràng, nhưng chinh chiến nhiều năm, lại đang lâm vào cảnh nước mất nhà
tan, khiến trong lòng mọi người đều yên tĩnh nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.