LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1288

Lạc Mộng Khê đứng lên, chậm rãi quay đầu lại, đối diện với ánh mắt

phẫn nộ của Vân Phách:“Vừa rồi là ngươi đá khoái mã của bản bang chủ?”
Hại bản bang chủ phải xấu mặt trước nhiều người như vậy.

“Nếu ta không đá khoái mã của ngươi, nó sẽ đâm chết người , nơi này là

đường cái, không phải mã tràng (chỗ đua ngựa), cũng không phải chiến
trường, lúc này ngươi cưỡi khoái mã phóng thẳng về phía trước, nếu đâm
chết người thì làm sao bây giờ?” Lạc Mộng Khê ngữ khí lạnh như băng.

Nam tử trẻ tuổi khinh thường hừ nhẹ một tiếng:“Dân đen mà thôi, đâm

chết liền đâm chết, cùng lắm thì bản bang chủ bồi thường cho bọn họ chút
bạc là được, nhưng ngươi đá bị thương khoái mã của bản bang chủ, phải
giải thích như thế nào đây?”

“Ta là vì cứu người, khoái mã của ngươi không bị đá chết đã là bổn cô

nương thủ hạ lưu tình, xin khuyên ngươi một câu, không cần được một tấc
lại muốn tiến một thước!”

“Bang chủ, xin ngài bớt giận, xin bớt giận, nơi này là kinh thành, chúng

ta mới tới nơi đây, tốt nhất không nên gây chuyện thị phi” một tên nam tử
tràn ngập phong độ của người trí thức bước nhanh đi tới bên cạnh Vân
Phách, nhỏ giọng nhắc nhở :

“Kinh thành tàng long ngọa hổ, chúng ta phải cẩn thận làm việc, không

thể lỗ mãng tùy ý......”

“Sợ cái gì, bản công tử cũng không phải là người bình thường, dượng

của bản công tử gia lúc này là Thừa tướng, bác là Thừa tướng phu nhân,
toàn bộ Thanh Tiêu nổi danh nhất Lạc vương gia, Lạc vương phi lại là biểu
muội phu, biểu muội của bản công tử......”

Lạc Mộng Khê đầu tiên là cả kinh, á khẩu không cười nổi: Oan gia ngõ

hẹp, nguyên lai hắn chính là cháu của đại phu nhân ở bên nhà mẹ đẻ, đại
thiếu gia của Vân phủ từ nhỏ đã lên núi bái sư học nghệ, nhiều năm nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.