LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1495

Đột nhiên một trái cầu nhỏ lăn đến bên chân Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng

Khê dừng lại cước bộ, đem quả cầu nhỏ nhặt lên, một cô bé chừng ba bốn
tuổi, một thân quần áo màu đỏ, sôi nổi đi đến trước mặt Lạc Mộng Khê:
“Tỷ tỷ, tiểu cầu của ta”.

“Vậy trả lại cho muội”, ánh mắt trong trẻo của Lạc Mộng Khê tràn ngập

ý cười, cầm tiểu cầu trong tay đưa cho tiểu cô nương.

“Cảm ơn tỷ tỷ”, tiểu cô nương nhận lấy tiểu cầu, vô cùng hưng phấn

chạy xa.

“Mộng Khê, nàng thích đứa nhỏ sao?” vẻ vui sướng trong mắt Lạc Mộng

Khê, Nam Cung Quyết đều nhìn thấy, rèn sắt khi còn nóng, lúc này hỏi Lạc
Mộng Khê chuyện đứa nhỏ, nàng không chút nghĩ ngợi mà trả lời:

“Đương nhiên thích”, tiểu hài tử, thật đáng yêu.

“Vậy chúng ta có phải hay không….”

“một năm sau mới được”. Lạc Mộng Khê vẫn kiên trì nguyên tắc của

chính mình: chỉ có thời gian một năm, vì sao Nam Cung Quyết lại không
muốn chờ?

“một năm, thật quá dài đi”. Bổn vương cũng không muốn phải đợi một

năm sau nàng mới có thể thụ thai, khi tiểu hài tử xuất thế, đã muốn tận hai
năm sau.

“Chúng ta đều còn trẻ, một năm thời gian, rất nhanh sẽ qua, không cần

nóng vội”. Nam Cung Quyết vẫn chưa đến hai mươi tuổi, Lạc Mộng Khê
lại vẫn chưa mười bảy tuổi, độ tuổi như vậy ở hiện đại vẫn chỉ là đứa nhỏ,
vẫn phải đến trường, ở cổ đại này đã có thể kết hôn sinh con, đợi một năm
nữa mới sinh đứa nhỏ, cũng không tính là muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.