LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1546

Lạc Mộng Khê và Nam Cung Quyết đều yêu sạch sẽ, Lạc Thải Vân từng

nằm qua giường này, cho nên, những đồ vật trên giường tất cả đều được đổi
mới, đàn hương quanh quẩn trong phòng, tuyệt đối tìm không ra hương vị
của Lạc Thải Vân.

trên chăn gấm, ẩn ẩn còn lưu lại hương vị của ánh nắng mặt trời: Có

Mộng Khê, có ánh mặt trời, còn có ‘nó’ làm bạn hàng ngày cũng coi như
thích ý, bổn vương cảm thấy mãn nguyện rồi.

Gần giờ tý, thiên địa vạn vật đều đã lâm vào giấc ngủ say, phủ thừa

tướng, trong Hương viên đèn vẫn sáng, Lạc Thải Vân và Lạc Tử Hàm từ
lúc ăn xong bữa tối cho tới hiện tại vẫn tán gẫu tới bất diệc nhạc hồ (nói
chuyện say mê quên cả thời gian), không có ý tứ muốn dừng lại.

“Nhị tỷ, thời gian không còn sớm đâu”, lơ đãng ghé mắt, Lạc Thải Vân

nhìn ra bóng đêm ngoài cửa.

“Đúng vậy, cũng đã muốn giờ tý”, Lạc Tử Hàm theo ánh mắt Lạc Thải

Vân nhìn ra bầu trời đầy sao kinh hô: “Vậy nhị tỷ trở về phòng, tứ muội
cũng sớm nghỉ ngơi đi”. Lạc Tử Hàm khách sáo cáo biệt, trên khuôn mặt
nhỏ nhắn mang theo nồng đậm ý cười.

“Nhị tỷ đi thong thả”, Lạc Thải Vân sửa lại địch ý ngày xưa với Lạc Tử

Hàm, thanh âm ngọt ngào.

Lạc Tử Hàm vừa đi tới cửa, chỉ cảm thấy một trận choáng váng, suýt nữa

không thể đứng vững, té ngã trên đất, may mắn có mấy nha hoàn đỡ nàng
mới không có ngã trên đất.

“Nhị tiểu thư, người làm sao vậy?”, nha hoàn kinh hô, trong mắt lộ ra lo

lắng.

“không có việc gì, có thể là do vừa rồi ngồi thời gian quá lâu,lúc đứng

dậy có chút không kịp thích ứng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.