LẠC VƯƠNG PHI - Trang 230

Trâm gài tóc thiếu một cái không thể làm tín vật chuyển giao, khăn lụa

cũng không thể coi là tín vật, trên người Lạc Mộng Khê không còn trang
sức nào khác, đang muốn kêu Băng Lam mang tín vật ra thì trước mắt hiện
lên một thân ảnh, khăn lụa trong tay Lạc Mộng Khê đã đến tay Lăng Khinh
Trần……

Khăn lụa màu trắng mềm mại, mặt trên thêu hình hoa Lan tinh xảo, mùi

hoa Khương Dã thoang thoảng bay vào trong mũi, làm người ta vui vẻ
thoải mái, một góc của khăn lụa còn thêu một chữ Khê khéo léo, giống như
mây bay nước chảy lưu loát sinh động: đám người đi đến ngắm nhìn hoa
Khương Dã bên dòng suối.

“Hoa Lan này là ngươi thêu ? Thật tinh xảo, vậy lấy khăn lụa này làm tín

vật đi!” Nói xong, không đợi Lạc Mộng Khê trả lời, lăng Khinh Trần đã đi
về phía trước, giữa không trung truyền đến giọng nói thân thiết của Lang
Khinh Trần:“Đêm đã khuya, nghỉ ngơi sớm một chút!”

“Hoa Lan kia……” Là Băng Lam thêu, không phải ta thêu! Lạc Mộng

Khê mới giải thích được một nửa, thân ảnh thon dài của Lăng Khinh Trần
đã biến mất không thấy đâu.

Nhìn về hướng Lăng Khinh Trần biến mất, Lạc Mộng Khê trong lòng

nghi hoặc: Lăng Khinh Trần gia tài bạc triệu, khẳng định không thiếu khăn
lụa, nhưng vì sao vừa rồi hắn lại đi nhanh như vậy, giống như e sợ ta đòi lại
khăn lụa……

Vì truy bắt thích khách, Khê viên và Hương viên đều bị làm cho chướng

khí mù mịt, khác nhau là, đám thị vệ tìm kiếm trong Hương viên thì bình
yên vô sự, còn đám thị vệ tìm kiếm trong Khê viên lại bị hạ lệnh đánh một
trăm đại bản, đuổi ra khỏi phủ Thừa Tướng.

Theo lý thuyết Lạc Mộng Khê hại Tướng phủ mất đi nhiều thị vệ xuất

sắc như vậy, Lạc thừa tướng hẳn là rất chán ghét nàng mới đúng, nhưng sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.