LẠC VƯƠNG PHI - Trang 481

Lạc Mộng Khê thản nhiên ừ một tiếng xem như trả lời, không coi ai ra gì

lướt qua Hoa Đào, chậm rãi bước đến phòng ngủ của Lạc Thải Vân, Băng
Lam đang cầm lễ vật theo sát phía sau.

Khi đi đến trước mặt Hoa Đào, Băng Lam thật giống như đột nhiên nghĩ

tới cái gì đó, bất thình lình dừng bước, đắc ý truyền ánh mắt khiêu khích
đến nàng ta, ở phía sau vênh váo tự đắc đi nhanh vào phòng.

Hoa Đào tức khắc phẫn nộ: Băng Lam đáng ghét, dám ở Hương viên cậy

thế ức hiếp ta. Nếu là trước kia, ta khẳng định đã đánh ngươi răng rơi đầy
đất……

Hoa Đào cũng nói, là trước kia, hiện tại nàng cũng không dám động vào

một sợi tóc của Băng Lam, thời kỳ mà các nàng ức hiếp Lạc Mộng Khê,
Băng Lam đã không còn nữa……

Sau khi Lạc Mộng Khê đi vào phòng ngủ, nhìn Lạc Thải Vân nằm ở trên

giường, toàn thân đều bị băng bó ngoại trừ phần đầu, mâu quang hơi trầm
xuống: Đại phu nhân quả nhiên tâm ngoan, khi bà ta hạ độc trên đoạn gấm
tuyết, sẽ không nghĩ tới việc lưu lại cho ta con đường sống……

“Lạc Mộng Khê, ngươi tới rất đúng lúc, ta đang muốn tìm ngươi tính sổ

đây!” Trong đôi mắt nhỏ sưng đỏ đang híp lại thành một đường may của
Lạc Thải Vân lại thoáng hiện hàn quang, xem ra rất tức giận: “Trên đoạn
gấm tuyết của ngươi có độc, lại bán cho ta, hại ta bị trúng cự độc, suýt nữa
bỏ mạng, ngươi rốt cục là có âm mưu gì?”

Ngươi lại hại ta đánh mất Nam Cung Quyết, phá hỏng hạnh phúc chung

thân của chàng với ta, ngươi là tội nhân thiên cổ, thiên đao vạn quả cũng
không đủ để trút hết mối hận trong lòng của ta……

Lạc Mộng Khê cố tình kinh ngạc: “Thải Vân, muội nói như vậy thật

đúng là oan uổng đại tỷ rồi, khi muội lấy đoạn gấm tuyết trong tay đại tỷ,
nha hoàn Hoa Đào của muội cũng có chạm qua mà. Còn nữa, người may

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.