LẠC VƯƠNG PHI - Trang 520

vậy mặc cho số phận đi, chỉ có điều, dường như sinh mệnh của ta vẫn rất
cứng, trong thời khắc quyết định sẽ biến nguy thành an……

Lạc Mộng Khê tự an ủi mình, kiệu hoa đột nhiên ngừng lại, không rơi

xuống nữa, Lạc Mộng Khê trong lòng sáng tỏ: Có người tiếp được kiệu
hoa, bọn họ lại là ai đây? Địch hay là bạn?

Ngay tại lúc Lạc Mộng Khê đang âm thầm đoán thân phận của nhóm

người này, thì ngoài kiệu truyền đến tiếng hỏi lo lắng của Bắc Đường Diệp:
“Lạc Mộng Khê, ngươi không sao chứ?”

“Ta không sao, ngươi có thể đưa ta ra ngoài không?” Thì ra là Bắc

Đường Diệp, Lạc Mộng Khê âm thầm khẽ thở ra, trong lòng nghi hoặc:
Kiệu hoa này không phải của Lạc vương phủ sao? Tại sao lại bị người khác
động tay động chân……

Kiệu hoa đột nhiên dừng lại, xác nhận đã chạm đất, tiếng đánh nhau kịch

liệt truyền vào trong tai. Lạc Mộng Khê trong lòng sáng tỏ: Người đến
cướp kiệu hoa đang giao thủ với thị vệ của Lạc vương phủ.

“Vèo vèo vèo!” Vài tiếng giòn tan vang lên, mấy tấm thép vây quanh cỗ

kiệu bị tháo bỏ, Lạc Mộng Khê lại có được tự do, hơn nữa nàng cũng nóng
lòng muốn biết tình huống hiện tại, vén khăn voan che khuất khuôn mặt lên
trên mũ phượng, đưa tay vén mành kiệu qua một bên, bước nhanh ra ngoài.

Tiếng binh khí va chạm kịch liệt truyền vào trong tai, nhưng sau khi Lạc

Mộng Khê bước ra ngoài kiệu hoa, đập vào mắt nàng không phải trận hỗn
chiến của trăm người, mà là:

Trên bãi đất trống cách đó không xa, hai nam tử anh tuấn dáng người

thon dài, mặt đối mặt, hai người bọn họ không ai nói gì, nhưng ánh mắt sắc
bén, lạnh như băng của hai người đang giao nhau giữa không trung, nháy
mắt đã qua trên trăm chiêu, toàn bộ không khí bên ngoài vô cùng quỷ dị,
giương cung bạt kiếm, sóng ngầm mãnh liệt, chiến sự hết sức căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.