LẠC VƯƠNG PHI - Trang 529

Trên đường lớn, Nam Cung Quyết giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì

đó, dừng bước, quay đầu nhìn Lạc Mộng Khê. Lạc Mộng Khê đang đưa tay
ôm ngực, vô cùng khó chịu, mồ hôi lạnh đổ đầy trên trán……

“Mộng Khê, ngươi làm sao vậy?” Đáy mắt của Nam Cung Quyết hơi

trầm xuống, thân ảnh thon dài trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Lạc Mộng
Khê, vươn tay cánh tay nửa ôm nàng vào trong ngực.

Lòng ngực ấm áp thơm mát, lại có mùi hoa khương dã mà hắn thích nhất

vương vấn quanh chóp mũi, làm cho người ta nhịn không được mà muốn
hôn nhẹ thân thể mềm mại trong lòng, nhưng ưu thương trong lòng Lạc
Mộng Khê càng ngày càng đậm, rất khó chịu, Nam Cung Quyết có suy
nghĩ kia, cũng không thấy hưng trí: “Gần, có người ở gần……”

Có người ở gần? Nam Cung Quyết không hoàn toàn hiểu được ý của Lạc

Mộng Khê, đáy mắt hơi hơi lóe lóe: “Lưu Vân, ngươi dẫn người xem xét
xung quanh, rốt cuộc là ai ở gần đây!”

Cảnh vương phủ, Phùng Thiên Cương làm phép bức ép, tách rời ngôi sao

bản mệnh của Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê, xác định Nam Cung
Quyết sẽ không đột nhiên mà chạy đến bên cạnh Lạc Mộng Khê nữa, mới
yên tâm mà cắt đứt tơ hồng giữa Lạc Mộng Khê và Lãnh Tuyệt Tình.

Chỉ một chút nữa, sẽ thành công! Đáy mắt âm lãnh của Phùng Thiên

Cương thoáng hiện hàn quang, dùng hết mười tầng công lực hướng đến sợi
tơ hồng sắp không nhìn thấy nữa……

Trên đường lớn, Lưu Vân dẫn người đi xem xét xung quanh, cách đó

không xa, gió thổi qua tay áo màu trắng, quần áo tung bay, người nọ quay
mặt sang một bên, âm thầm ưu thương, Lưu Vân đột nhiên ngẩng đầu, quát
lạnh nói: “Ai?”

Cảnh vương phủ, sắc mặt Phùng Thiên Cương âm trầm, dùng hết tia khí

lực cuối cùng, chỉ nghe “Roẹt” Một tiếng, sợi tơ hồng giữa Lạc Mộng Khê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.