LẠC VƯƠNG PHI - Trang 564

“Lạc cô nương không cần khiêm tốn, chẳng lẽ là coi thường cầm kỹ của

bản công chúa, coi thường việc bàn luận cùng bản công chúa sao?” Hạ Hầu
Yên Nhiên tự mình gièm pha, từng bước ép sát, trong mắt đẹp mơ hồ
ngưng tụ ngấn lệ, cả người điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta nhịn
không được mà sinh lòng yêu mến.

“Có nghe nói tiếng đàn của Yên Nhiên công chúa như tiên âm, dư âm

còn văng vẳng bên tai, ba ngày không dứt. Nếu hôm nay bổn vương có may
mắn được nghe, thật sự là việc may mắn nhất của đời người.” Nam Cung
Phong không biết xông ra từ đâu, khoe khoe khoang khoang về cầm kĩ cao
siêu của Hạ Hầu Yên Nhiên.

Ngụ ý cũng thật rõ ràng, muốn nghe Hạ Hầu Yên Nhiên đánh đàn, tức là

muốn Lạc Mộng Khê so tài với Hạ Hầu Yên Nhiên.

“Cảnh vương gia quá khen, là do mọi người đồn đãi, cầm kĩ của Yên

Nhiên, còn chưa đạt tới cảnh giới theo như lời Cảnh vương gia nói đâu!”
Lời nói của Hạ Hầu Yên Nhiên mặc dù là khiêm tốn, nhưng trong giọng nói
lại không có ý khiêm tốn nào, ngược lại càng khích lệ Nam Cung Phong,
đương nhiên đồng ý.

“Yên Nhiên công chúa không cần khiêm tốn, đưa mắt nhìn khắp các

quốc gia, cầm kĩ của công chúa là đệ nhất!” Ở Cúc Hoa yến, việc Nam
Cung Phong đưa hoa Cầu cho nàng, hại nàng bị Nam Cung Quyết hiểu lầm,
Hạ Hầu Yên Nhiên vẫn còn canh cánh trong lòng, chẳng qua, hôm nay
Nam Cung Phong lại không chút keo kiệt mà ca ngợi nàng, vậy ân oán giữa
bọn họ đã tiêu tan.

Nhìn Nam Cung Phong và Hạ Hầu Yên Nhiên cùng hát xướng, phối hợp

ăn ý, khuôn mặt anh tuấn của Nam Cung Quyết hơi cau lại, đáy nắt thâm
thúy hiện lên một tia chán ghét và lạnh như băng, đang muốn nói: “Thuần
Dương cầm là của bổn vương, bổn vương đã tặng nó cho Mộng Khê, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.