LẠC VƯƠNG PHI - Trang 58

Quả nhiên, đúng như Lạc Mộng Khê dự đoán, một lúc sau, quản gia Lạc

phủ nổi giận bước vào chỗ Lạc Mộng Khê cùng Băng Lam: “Băng Lam,
Băng Lam, ngươi ra đây cho ta!”

“Vương quản gia!” Băng Lam lo sợ từ trong phòng chạy ra, cúi đầu

xuống, giống như một tiểu hài tử làm sai đang chờ trách phạt.

Vương quản gia lớn tiếng răn dạy: “Ngươi ở chỗ này làm gì, còn không

mau đi làm việc! Nếu Tam thiếu gia trở về mà ngươi không làm xong công
việc, một ngày ngươi không được ăn cơm!”

“Vương quản gia, Băng Lam là nha hoàn của ta, vì sao phải đến nơi của

Tam đệ làm việc?” Lạc Mộng Khê từ trong thản nhiên bước ra, giọng điệu
bình tĩnh, làm người ta không nhìn ra dụng ý trong lời nói của nàng.

Vốn tưởng rằng quản gia cũng sẽ nể mặt Lạc Mộng Khê, không ngờ,

Vương quản gia hừ lạnh một tiếng, giọng nói mang theo vẻ khinh thường:
“Lạc Mộng Khê, thân ngươi ngươi còn lo chưa xong, còn ở đó mà đi quan
tâm người khác, việc ta phân cho nàng, nàng đều phải làm…………”

Lúc này Lạc Mộng Khê hoàn toàn hiểu được, thân phận của nàng ở đây

vô cùng nhỏ bé, giống như nha hoàn, khó trách bàn tay nàng lại có nhiều
vết chai sần, thì ra là do làm việc mà, trong lòng khẽ thở dài: không thể
tưởng tượng được trước kia Lạc Đại tiểu thư phải sống như thế này………..

“Vương quản gia, xảy ra chuyện gì?” Một giọng nam cao ngạo truyền

vào tai, sắc mặt Băng Lam thay đổi, ánh mắt lo lắng nhìn về phía Lạc
Mộng Khê.

Một gã tuổi xấp xỉ Lạc Mộng Khê, đầu đội Ngọc Quan tím, thân nam tử

y phục cẩm hoa xuất hiện trước mắt mọi người, tướng mạo tuấn mỹ, mặt
đang mĩm cười, ánh mắt lộ rõ tia lạnh lùng cùng ngoan độc chứng tỏ rằng:
Hắn không phải người tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.