LẠC VƯƠNG PHI - Trang 612

“Nam Cung Quyết, ngươi sao vậy?” Thấy ánh mắt khác lạ của Nam

Cung Quyết, chính là nhìn chằm chằm nàng, Lạc Mộng Khê sinh lòng nghi
hoặc, không kiên nhẫn mở miệng hỏi.

Nam Cung Quyết hoàn hồn, đáy mắt mất tự nhiên chớp chớp: “Không có

việc gì, bổn vương có chút mệt mỏi.” Vì che giấu sự xấu hổ của mình, Nam
Cung Quyết đứng dậy đi đến giường lớn, cởi áo ngoài nằm xuống.

Ban ngày lại mặt, bận rộn từ sáng đến tối, Lạc Mộng Khê cũng mệt mỏi.

Lạc Mộng Khê để lược gỗ lên bàn trang điểm, lướt qua Nam Cung Quyết,
nằm lên giường, chỉ có điều, lúc này đây nàng không nằm chung chăn với
Nam Cung Quyết nữa.

Nhìn Lạc Mộng Khê trải ra một chăn gấm màu đỏ hoàn toàn mới, đáy

mắt thâm thúy của Nam Cung Quyết hiện lên một tia mất mát, nháy mắt đã
khôi phục bình thường, không nói gì, nhắm mắt dưỡng thần.

Lạc Mộng Khê nằm ở bên trong, cách tấm lụa mỏng đối mặt với Nam

Cung Quyết: “Nam Cung Quyết, hiện tại, ngươi và ta đều cách một cái
chăn gấm, như vậy, chúng ta sẽ không lấn qua ranh giới.” Dù cho ngươi có
kéo ta qua, cũng không tìm được lý do thích hợp.

Nam Cung Quyết thản nhiên đáp lại một tiếng, xem như trả lời. Sau đó

im bặt, như đã ngủ.

Đáng ghét, ngày nào Nam Cung Quyết cũng ngủ nhanh như vậy. Người

nào biết Lạc Mộng Khê đều hiểu, nàng ngủ không được, đương nhiên cũng
không cho Nam Cung Quyết ngủ yên:

“Nam Cung Quyết, trước tiên nói về vấn đề này đi. Một tháng sau, ta

muốn có phòng riêng của mình.” Tuy rằng Lạc Mộng Khê mới vào dị thế,
nhưng cũng biết đạo lý, làm kẻ dưới thì phải biết nịnh nọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.