LẠC VƯƠNG PHI - Trang 792

Trong lúc nhất thời, thư phòng cũng chỉ còn lại Nam Cung Quyết và

Lâm Huyền Sương. Nam Cung Quyết vẫn không nói chuyện, ngồi sau bàn
đọc sách, chính là không biết suy nghĩ của hắn đang ở nơi đây, hay đã bay
đi nơi khác rồi…..

Lâm Huyền Sương thu dọn đồ của mình, vô thanh vô tức, trong thư

phòng, yên tĩnh khiến người ta hít thở không thông.

Sau khi thu dọn hòm thuốc xong, Lâm Huyền Sương ngẩng đầu nhìn

Nam Cung Quyết: “Lạc vương gia, phổi của ngươi đã yếu, không thể ở thư
phòng quá lâu, nên đi dạo bên ngoài thì hơn, không khí bên ngoài tươi mát
và trong lành hơn trong đây, cũng giúp ích cho bệnh của ngươi.”

“Đa tạ Lâm cô nương nhắc nhở.” Nam Cung Quyết lễ độ trả lời: “Nay

còn rất nhiều việc chưa xử lý xong, bổn vương tạm thời không thể ra
ngoài.”

Lâm Huyền Sương cũng không nói gì thêm, lưng đeo hòm thuốc, chậm

rãi đi ra khỏi thư phòng, đi tới cửa, Lâm Huyền Sương hơi xoay người lại,
muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng, cũng không nói thêm gì khác, chỉ khe
khẽ thở dài, xoay người ra khỏi thư phòng.

Lâm Huyền Sương đi rồi, Nam Cung Quyết buông quyển sách trên tay

xuống, ngả người về sau, dựa vào lưng ghế, đáy mắt thâm thúy hiện lên ý
cười chua sót, bất đắc dĩ:

Thời gian quý giá còn lại có mấy tháng, ta cũng phải nên an bài cho

tương lai của Mộng Khê. Dù sao, mấy tháng sau, ta đã không thể ở bên
cạnh nàng nữa, thế lực của Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương, đại phu
nhân ẩn nấp khắp nơi lại đối với nàng như hổ đói rình mồi, một khi nàng
không còn được Lạc vương phủ bảo hộ nữa, khẳng định sẽ sống không
được yên…..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.