LẠC VƯƠNG PHI - Trang 829

Khê, nếu cứ ném như vậy, không hay cho lắm, cứ giữ lại đi.”

“Vâng, ty chức tuân mệnh.” Nhạc Địch đáp lại một tiếng, cất Long thiệt.

Ý trêu tức trong đáy mắt càng đậm: Dù sao cũng là do Vương phi cố sức
mới có được, cho dù Vương gia không muốn dùng, cũng sẽ luyến tiếc,
chẳng qua, nếu không ném cũng còn có hy vọng sẽ dùng.

Nam Cung Quyết không tiếng động thở dài, chậm rãi đi về phòng ngủ.

Nhìn thân ảnh Nam Cung Quyết càng lúc càng xa, Nhạc Địch cũng khẽ thở
dài, vừa rồi Vương gia tức giận như vậy, Vương phi khẳng định cũng đang
tức giận, không biết lúc này, Vương gia có thể dỗ Vương phi được không
nữa.

Sau khi Lạc Mộng Khê rời khỏi hoa viên, thì đi nhanh về phòng ngủ:

Đáng ghét, đáng ghét, ta tốn công như vậy, ngươi cũng không thèm để ý,
không muốn ta quan tâm đến bệnh tình của ngươi phải không? Được, từ
nay về sau, ta không thèm quản chuyện của ngươi nữa, cho dù về sau người
có bệnh chết ta cũng mặc kệ ngươi.

Lạc Mộng Khê nổi giận đùng đùng trở về tiểu viện của nàng và Nam

Cung Quyết, nhìn sân nhỏ quen thuộc, cảnh trí quen thuộc. Lạc Mộng Khê
đột nhiên dừng bước, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng càng đậm lửa
giận. Đáy mắt chợt lóe, Lạc Mộng Khê không đi vào tiểu viện, mà xoay
người, đi đến một hướng khác.

Vừa rồi Lạc Mộng Khê ra khỏi Vương phủ, Băng Lam tự nhiên cũng

không cần ở lại trong tiểu viện để hầu hạ. Hơn nữa, bây giờ lại là thời gian
dùng bữa, Băng Lam có tới nửa ngày nhàn nhã, ngồi trong phòng nhỏ của
mình, thản nhiên tự đắc ăn bữa tối.

Băng Lam là nha hoàn bên người Lạc Mộng Khê, có được phòng riêng,

đồ ăn cũng không tệ, hương vị ngon, có mùi có vị, Băng Lam ăn cũng ngon
miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.