LẠC VƯƠNG PHI - Trang 936

Nói đến Lăng Khinh Trần cùng đã mất dấu Mâu Thanh, sau khi mang

sắc mặt âm trầm trở lại trà lâu, lập tức ra lệnh: “Lệnh cho mọi người ngừng
hết tất cả mọi việc, toàn lực tìm kiếm Mâu Thanh…..”

“Mâu Thanh, không biết công tử nói đến Mâu Thanh nào?” Tiểu nhị lớn

tuổi trong trà trà lâu nhịn không được hỏi: Sẽ không phải là người mười
năm trước chứ….

“Còn có thể là Mâu Thanh nào, đương nhiên là người mười năm trước

quậy Lăng phủ rối thành một đoàn, loạn thất bát tao kia!” Ánh mắt Lăng
Khinh Trần âm trầm, nói ra vấn đề tiểu nhị muốn hỏi: “Mâu Thanh còn
sống, mười năm trước, hắn chưa chết”

Tiểu nhị do dự một lát: “Công tử, chuyện mười năm trước, Mâu Thanh

cũng là người bị hại, người tìm hắn, là tính……”

Lăng Khinh Trần khe khẽ thở dài: “Chuyện đã xảy ra mười năm. Lăng

phủ cùng với hắn, ân oán sớm đã xoá bỏ. Ta tìm hắn, không phải muốn giết
hắn, mà là có việc muốn hỏi hắn, đừng hỏi nhiều như vậy, đi tìm hắn đi”

Tiểu nhị đi rồi, Lăng Khinh Trần ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhịn

không được âm thầm thở dài: Chuyện mười năm trước, rốt cuộc là ai đúng
ai sai. Hay là không ai trong chúng ta sai cả. Hoặc có thể, chúng ta đều đã
sai rồi……

- – - – - – - – - – - – - – - – - -

Khách điếm, “Choang!” Một chén trà bị đánh rớt thật mạnh. Nam Cung

Phong đang ngồi trước bàn đột nhiên đứng lên, sắc mặt âm trầm: “Cái gì,
tất cả cùng mất dấu Mâu Thanh?”

Vài tên ám vệ quỳ trên mặt đất, cúi đầu xuống, ngay cả thở mạnh cũng

không dám: “Bẩm Vương gia, chúng tôi tận mắt nhìn thấy Mâu Thanh vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.